Bản đính kèm 1 - NHỮNG HƯỚNG DẪN CHO MỘT CHÍNH SÁCH VỀ VIỆC BẢO VỆ TRẺ EM TRONG CÁC NHÀ CỦA CHÚNG TA
Những hướng dẫn này cung cấp sự chỉ dẫn về một chính sách dự phòng để áp dụng trong các nhà của chúng ta cho tất cả những người trong cộng đoàn giáo dục: FMA, người đời với những vai trò khác nhau và những người thiện nguyện.
Hướng dẫn này được phác thảo vì ích lợi cho trẻ em, người trẻ và nhằm mục đích cổ võ một kinh nghiệm giáo dục lành mạnh hơn và thăng tiến những tiến trình giáo dục tích cực và trong sáng vì sự phát triển toàn diện của chúng. Vì thế, đây là một ứng dụng của Hệ thống Dự Phòng.
1. Nguyên tắc hướng dẫn
Chính sách bảo vệ trẻ vị thành niên được thôi thúc bởi những nguyên tắc sau:
- Không khoan nhượng cho những gì liên quan đến việc lạm dụng trẻ vị thành niên
- Gìn giữ và bảo vệ những lợi ích của trẻ vị thành niên
- Bảo đảm về sự an toàn và sự che chở cho trẻ vị thành niên
- Chia sẻ trách nhiệm về việc bảo vệ trẻ vị thành niên
- Khả thi cho tất cả các người liên quan (bao gồm cả những thiện nguyện) để cống hiến những đáp trả chính xác để tạo sự tự tin đối với các vấn đề cụ thể liên quan đến việc bảo vệ trẻ vị thành niên.
2. Bảo vệ trẻ em là trách nhiệm của mọi người
Gìn giữ, che chở trẻ vị thành niên là một phần của việc bảo vệ người trẻ và nhằm mục đích thăng tiến phẩm giá của họ và vì sự lành mạnh về thể xác, tâm lý và tinh thần. Tất cả những cộng tác viên của chúng ta, trong mức độ họ là những nhà chuyên viên trưởng thành, hoặc những thiện nguyện, sẽ đảm nhận trách nhiệm này.
Việc bảo vệ và cổ võ sự phát triển lành mạnh cho trẻ vị thành niên – cách đặc biệt bảo vệ chúng khỏi bất kỳ những hình thức nguy hại nào – sẽ là kết quả của sự điều phối của những tổ chức và các chuyên viên khác nhau, họ can thiệp vào những hoạt động giáo dục tùy theo vai trò khác nhau và năng lực của họ.
3. Những quyền lợi của trẻ vị thành niên
Tất cả các trẻ em có những nhu cầu và quyền sau:
- Nhu cầu cho việc chăm sóc thân thể và quan tâm đến con người chúng.
- Nhu cầu để được khuyến khích về trí tuệ.
- Nhu cầu được yêu và cảm thấy an toàn.
- Nhu cầu được tiếp xúc với những mối tương quan và liên kết xã hội.
- Quyền được công nhận và bảo vệ.
- Quyền được bảo vệ khỏi tình trạng bị bỏ rơi, lạm dụng và bóc lột.
- Quyền được bảo vệ khỏi sự kỳ thị, phân biệt
- Quyền được đối xử như một người đúng với phẩm giá của mình.
4. Định nghĩa về việc lạm dụng và sự bỏ rơi
Lạm dụng và bỏ rơi là những dạng thức của việc ngược đãi trẻ vị thành niên. Một người có thể lạm dụng một trẻ em bằng việc gây nên những tổn hại, hoặc có thể đáng bị khiển trách vì sự bỏ mặc không can thiệp để ngăn chặn những nguy hại.
Trẻ em có thể bị lạm dụng tại nhà hoặc trong một tổ chức hoặc một cộng đồng bởi những người chúng quen biết, hoặc hiếm hoi, bởi những người lạ. Chúng có thể bị lạm dụng bởi một hoặc nhiều người lớn hoặc bởi một hoặc vài trẻ vị thành niên khác.
Lạm dụng về thể lý
Lạm dụng thể lý có thể bao gồm trong hành động như đánh, ném, làm tê bại với chất thuốc khác nhau hoặc đầu độc, đốt cháy, hoặc gây bỏng, làm chết đuối, làm nghẹt thở hoặc bất kỳ cách nào khác gây thương tích cho một đứa trẻ. Tổn thương thể lý cũng có thể gây ra khi người làm cha mẹ, hoặc là người giúp việc cố tình làm sai lạc những triệu chứng hoặc cố ý gây ra căn bệnh cho trẻ vị thành niên.
Lạm dụng về tình cảm
Lạm dụng về tình cảm là những ngược đãi về tình cảm kéo dài cho một trẻ vị thành niên, cách thức đó đã đưa đến những hậu quả nghiêm trọng và dai dẳng trên sự phát triển tình cảm của trẻ. Việc lạm dụng tình cảm có thể làm đầy lên sứ điệp là trẻ vị thành niên chẳng đáng gì, hoặc không làm cho đứa trẻ cảm nhận mình được yêu; rằng bản thân trẻ vị thành niên không xứng đáng hoặc chỉ có giá trị trong mức độ làm thỏa mãn nhu cầu của người khác. Nó cũng bao gồm việc có những yêu sách mong chờ vượt quá tuổi tác của trẻ hoặc một sự phát triển không phù hợp với những gì thuộc về tuổi vị thành niên. Có thể nó đề cập đến những tương tác hỗ tương vốn vượt trên khả năng giới hạn của trẻ hoặc bảo vệ cách quá đáng, và/hoặc cản đến sự giới hạn của trẻ trong cơ hội khám phá và học tập của trẻ. Lạm dụng tình cảm cũng có thể biểu lộ trong việc ngăn cản trẻ vị thành niên mở ra cho những tương quan thông thường trong xã hội.
Lạm dụng về tình cảm có thể bao gồm việc nghe và chứng kiến sự ngược đãi đối với một người khác, hoặc những hình thức đe dọa khác, đến nỗi trẻ sợ hãi và cảm thấy nguy hiểm. Việc khai thác bóc lột hoặc làm suy đồi trẻ vị thành niên cũng là một hình thức của lạm dụng tình cảm. Một hình thái chắc chắn của lạm dụng tình cảm luôn luôn có trong bất cứ hình thức ngược đãi nào đối với trẻ, ngay cả khi trong trường hợp riêng biệt.
Lạm dụng Tình dục
Lạm dụng tình dục có nghĩa là việc ép buộc hoặc xúi giục một trẻ vị thành niên¹ tham gia vào hoạt động tình dục, kể cả mại dâm; bất kể em có hoặc không ý thức về điều đang xảy ra. Những hoạt động này bao gồm việc dụng chạm thân thể và có những hành vi thâm nhập (ví dụ như hãm hiếp, kê gian - giao hợp giữa đàn ông với nhau và tình dục bằng miệng) hoặc những hành động bên ngoài - không thâm nhập (như sự âu yếm, vuốt ve, hôn hít).
Việc lạm dụng cũng gồm cả những hành động không có những đụng chạm thể lý, như việc để trẻ cùng xem hay làm ra những hình ảnh khiêu dâm, hoặc trợ giúp trong những hoạt động tình dục, hoặc khuyến khích trẻ vị thành niên hành xử trong hành vi tình dục không phù hợp.
Việc bỏ bê, thiếu quan tâm
Bỏ bê là không có khả năng bền bỉ để đáp ứng các nhu cầu cơ bản về thể chất và tâm lý của trẻ vị thành niên, với nguy cơ tạo nên những hư hoại nghiêm trọng cho sức khỏe và sự phát triển của trẻ. Việc bỏ bê cũng có thể xét đến việc lạm dụng vật chất trên cơ thể người mẹ trong quá trình mang thai.
¹ Trẻ vị thành niên là những người chưa tròn 18 tuổi; nhưng sự trầm trọng của tội phạm được kể cả sự kiện là nạn nhân chưa tròn 14 tuổi, hay trong trường hợp khác, là 16 tuổi. (X. Codice Penale Italiano 609 bis; 609 quarter)
Một khi đứa trẻ được sinh ra, cha mẹ có thể bị kết tội bỏ bê, thiếu quan tâm khi không cung cấp thức ăn, quần áo và nhà ở (gồm cả việc đẩy ra khỏi nhà hoặc bỏ rơi).
Cũng cùng mức độ trầm trọng như thế nếu không bảo vệ trẻ vị thành niên khỏi những hư hoại và nguy hiểm về thể xác và tình cảm, không bảo đảm một sự trợ giúp đầy đủ, và ngay cả việc trao phó đứa trẻ cho người không xứng hợp để chăm sóc, hoặc không bảo đảm sự chăm sóc đầy đủ cũng như điều kiện y tế.
5. Củng cố tiến trình tuyển dụng, thuê mướn và đánh giá nhân sự
Một thực hành đúng đắn để bảo vệ trẻ vị thành niên khỏi sự với một tiến trình an toàn và cẩn trọng trong việc tuyển dụng nhân sự, những người sẽ chăm sóc các trẻ.
Phần đa những người xin vào làm việc với trẻ em và người trẻ trong các tổ chức của Giáo Hội thường có động lực tốt và có tiềm năng thích hợp cho những nhiệm vụ khác nhau được trao phó cho họ. Tuy nhiên, để bảo đảm sự thích hợp của họ, những tiêu chuẩn hợp lý cần phải được đưa ra. Những thủ tục chặt chẽ của tuyển dụng phải xác định người phù hợp nhất (ngay cả nhờ những trắc nghiệm tâm lý và hành vi) sẽ là nhân tố ngăn chặn những ứng viên không có khả năng phù hợp với nhiệm vụ.
Một sự tuyển dụng chắc chắn sẽ được thẩm tra bằng việc kiểm soát những khả năng của họ, đặc biệt trong thời khắc tuyển lựa ban đầu.
- Phải làm một đơn với tất cả những thông tin về quá khứ của đương sự.
- Phải làm rõ những điều kiện cần thiết và những trách nhiệm hàm chứa trong hoạt động.
- Phải giải thích những thủ tục giám hộ trẻ vị thành niên và chỉ ra sự cần thiết của một khoá đào tạo thích đáng cho việc chuẩn bị.
- Tất cả thành viên của ban làm việc phải ký vào bản Quy tắc Đạo đức về Thái độ và Chính sách Giám hộ trẻ vị thành niên. (Bắt buộc rằng mỗi tổ chức phải được trang bị với tài liệu này hoặc những tài liệu tương tự).
- Nhân sự phải được chọn lựa trên cơ sở của khả năng làm cho mình phù hợp với những điều kiện cần thiết đòi hỏi và với trách nhiệm hàm chứa trong hoạt động. Ngoài ra họ còn phải cho thấy rằng họ có thể đảm nhận trách nhiệm trong khi tôn trọng sự an toàn của trẻ vị thành niên (nhất trí với những gì đã được thiết định trong hợp đồng làm việc, những quy tắc đạo đức và những chỉ dẫn được trình bày trong suốt khóa huấn luyện chuẩn bị trước khi thuê nhận công việc).
Một vài nguyên tắc giúp gia tăng sự an toàn trong việc chọn lựa người xin việc:
- Luôn áp dụng các thủ tục chọn lựa cách đúng đắn bất kể người đó là ai và không phân biệt vị thế như làm trọn thời gian, bán thời gian, thường xuyên, như nhân viên ăn lương hoặc thiện nguyện viên.
- Đánh giá khả năng của người xin việc qua một khảo hạch rộng rãi, đa dạng để đánh giá, bao gồm việc phỏng vấn cá nhân với người xin việc.
- Bảo đảm rằng việc phỏng vấn được chỉ đạo bởi hơn một người, và ít nhất một trong những người hiện diện tại cuộc phỏng vấn phải có kinh nghiệm vững chắc trong việc đề xuất phỏng vấn và trong việc chọn lựa ứng viên cho những trách nhiệm bao gồm một sự làm việc trực tiếp với trẻ vị thành niên.
- Phải nắm lấy tất cả những tiêu chuẩn hợp lý để loại trừ những người xin việc không phù hợp, chú tâm cách đặc biệt tới những tham khảo đối chiếu, tới chất lượng nghề nghiệp và những thông tin liên quan tới công việc đã làm trước đây.
6. Qui tắc (Luật) của thực hành đúng đắn và qui tắc đạo đức trong làm việc với trẻ vị thành niên.
Quy tắc về những thói quen đúng
Mục đích của những luật này là để kiểm tra sự an toàn của trẻ vị thành niên, để hoàn thiện những thói quen tốt của các nhân viên và đảm bảo một lần nữa với phụ huynh và những người giám hộ, cũng như chính bản thân các trẻ vị thành niên, về nỗ lực liên lý để hiện thực thói quen đúng đắn của chúng ta.
Những qui tắc này được tập trung trên trẻ vị thành niên và nhấn mạnh tầm quan trọng của việc:
- Lắng nghe các em;
- Quí mến và tôn trọng chúng như những cá nhân;
- Nhìn nhận những nỗ lực cũng như những thành công của các em;
- Lôi cuốn chúng vào tiến trình thực hiện những quyết định (bất cứ khi nào cần thiết);
- Nâng đỡ và khích lệ chúng.
Những ứng xử chung
- Hình phạt thể lý với trẻ vị thành niên không được chấp nhận trong bất cứ hoàn cảnh nào.
- Sự lạm dụng thuộc về lời nói đối với các trẻ vị thành niên, hoặc kể những câu chuyện cười, hay những câu chuyện có tính chất tình dục khi có mặt trẻ vị thành niên thì không bao giờ được chấp nhận. Trong trường hợp cần thiết để đi vào cuộc trò chuyện trên đề tài về tính dục với một trẻ vị thành niên, cần có sự chú ý và vô cùng tế nhị khi diễn đạt.
- Không bao giờ ở tách biệt một mình với trẻ vị thành niên. Khi cần phải nói chuyện cá nhân với một trẻ, thì phải thực hiện tại một nơi phù hợp để không gây bất cứ sự nghi ngờ nào. Bình thường, việc này phải được thực hiện trong một văn phòng có cửa kính.
- Đối với các cuộc hành trình với các trẻ vị thành niên, ta phải tuân thủ hết sức cẩn trọng: Không một thành viên nào của nhóm nhân sự được thực hiện một cuộc hành trình bằng xe 'bus' hoặc xe hơi, một mình với trẻ vị thành niên. Nếu trong một hoàn cảnh nhất định, và chỉ có một người trưởng thành ở đó, thì nên có thêm ít nhất hai trẻ khác cùng đi trong suốt hành trình. Trong trường hợp khẩn cấp, phải nhất thiết thực hiện chuyến đi với chỉ một mình đứa trẻ, thì phải thông tin cho cha mẹ hoặc người giám hộ của trẻ ngay khi có thể cách sớm nhất.
- Trẻ em không được phép làm việc hoặc ở lại một mình trong nhà thờ, trong nhà xứ hay trong trường, trừ khi có ít nhất hai người trưởng thành cùng hiện diện.
- Tất cả trẻ vị thành niên phải được đối xử với sự tôn trọng như nhau; sự thiên vị không được chấp nhận.
- Không một thành viên nào trong nhóm nhân sự được phép có hoặc được dùng thứ cho một vị - thuộc lời nói, tâm lý, sinh lý - vốn có thể được hiểu như một hình thức uy hiếp hoặc lạm dụng trẻ.
- Lời khuyên đáng thực hiện là không nên kéo quá dài thời gian và - trong mọi trường hợp mà nhu cầu thực tế không cần thiết - với bất cứ người trẻ hoặc nhóm trẻ nào.
- Bất kỳ thành viên nào của nhóm nhân sự không khi nào được phép trao vào tay trẻ các chất như rượu, thuốc lá hoặc ma túy.
- Không một thành viên nào trách nhiệm trong việc trợ giúp hoặc làm công việc khác nào với trẻ vị thành niên được phép sử dụng rượu, thuốc lá hay ma túy.
- Khi làm việc với trẻ vị thành niên, người ta phải sử dụng ngôn ngữ phù hợp với lứa tuổi của chúng. Cũng vậy, các phương tiện truyền thông (như điện thoại di động, internet, băng đĩa video) và những hoạt động được xuất phát phải luôn được cập nhật phù hợp với tuổi của chúng. Bất cứ tài liệu nào hiển nhiên về tính dục hoặc khiêu dâm thì tuyệt đối không được chấp nhận.
Tôn trọng sự toàn vẹn của thân thể
- Sự toàn vẹn thân thể của trẻ vị thành niên phải luôn được tôn trọng!
- Nhân viên không được tham gia vào bất kỳ sự tiếp xúc thân thể không thích hợp, bao gồm cả tình huống của những trò chơi thô thiển, những lời quở trách và đùa giỡn thô bạo (việc cù cho nhột, trò chơi chiến đấu...). Tuy nhiên, điều này không ngăn cản những gặp gỡ giao tiếp khi cần thiết để đảm bảo cho trẻ sự an toàn và hạnh phúc (ví dụ như khi trẻ ở trong tình trạng bất ổn, lo lắng).
- Bất cứ hành động nào có thể gây nên những giải thích sai lạc, không tích cực luôn phải tránh (âu yếm, vuốt ve, ôm ấp quá mức, môn trốn...)
Tôn trọng sự riêng tư
- Quyền để có những riêng tư của trẻ vị thành niên phải luôn được tôn trọng.
- Phải chú ý đặc biệt cho sự riêng tư của trẻ, khi các em ở trong phòng thay đồ, hồ bơi, phòng tắm và nhà vệ sinh.
- Không được chụp ảnh trẻ trong khi chúng đang trong phòng thay đồ hay phòng tắm.
- Bổn phận chắc chắn thuộc tự nhiên mỗi cá nhân (như là việc tắm rửa, rửa ráy hoặc thay quần áo) không được làm bởi bất kỳ ai khác nếu chính trẻ có thể tự làm những việc này một mình.
Gặp gỡ với trẻ vị thành niên
- Khi việc chăm sóc mục vụ cho một trẻ vị thành niên đòi buộc một cuộc gặp gỡ cá nhân, thì cuộc gặp này không bao giờ được thực hiện trong một nơi cô lập. Thời điểm và địa điểm chỉ định cho việc gặp gỡ với trẻ phải bảo đảm sự trong sáng và trách nhiệm giải trình của những nhà giáo dục (ví dụ họ có thể được thực hiện trong phòng với cửa sổ kính trong suốt, những nơi mà người khác có thể hiện diện, những nơi với cửa mở).
- Độ dài thời gian và mức độ thường xuyên của các cuộc gặp gỡ phải được giới hạn.
- Cha mẹ và người giám hộ phải được thông tin về những cuộc gặp gỡ như thế.
- Phải tuyệt đối tránh việc gửi hoặc mời các trẻ vị thành niên đến nơi trú ngụ của cộng đoàn hay người đời để làm những việc phục vụ đặc biệt hoặc để lấy vật dụng hay một lý do nào khác.
- Thăm viếng gia đình trẻ vị thành niên, phải luôn luôn ở bên trong giới hạn nghề nghiệp.
Trẻ em với những nhu cầu đặc biệt và khả năng khác nhau
- Một trẻ với nhu cầu đặc biệt hoặc khả năng khác biệt có thể lệ thuộc vào người lớn nhiều hơn những trẻ vị thành niên khác vì nhu cầu được chăm sóc và an toàn của em. Vì lý do này, sự nhạy cảm và trong xử sự với các em và sự thông tin rõ ràng là những điều đặc biệt quan trọng.
- Nơi nào cần thiết thực hiện những bổn phận thuộc bản chất cá nhân cho một trẻ với nhu cầu đặc biệt (những khả năng khác biệt), điều này phải được làm với sự ý thức và chấp nhận hoàn toàn của cha mẹ hoặc người giám hộ em đó.
- Trong việc thể hiện nhiệm vụ trợ giúp cá nhân này, cần phải tỏ ra một sự nhạy cảm lớn lao và tôn trọng đối với đứa trẻ và những phần vụ này phải được thực hiện với sự vô cùng thận trọng.
- Bất cứ việc chăm sóc cá nhân nào mà một trẻ vị thành niên hay một người trẻ có thể tự làm được cho mình thì bất kỳ nhân viên hay nhà giáo dục nào đều không được phép làm.
- Trong tình huống khẩn cấp, khi mà sự trợ giúp này là được yêu cầu, thì cha mẹ em phải được thông báo đầy đủ và chính xác ngay khi có thể càng sớm càng tốt.
Trẻ em dễ bị tổn thương - dễ bị tấn công
- Bởi các trẻ vị thành niên dễ bị tổn thương có thể lệ thuộc vào người lớn vì sự chăm sóc và sự an toàn của chúng, nhiều hơn những trẻ khác, nên sự nhạy cảm dành cho những chủ thể yếu ớt này và sự chăm chút về một thông tri rõ ràng và chính xác là điều hết sức quan trọng.
- Nhân viên phải được thông báo rằng những trẻ trong nguy cơ có nhiều khả năng trở thành nạn nhân của sự đe dọa nạt hoặc bị lệ thuộc vào những hình thái khác của sự lạm dụng. Cũng thế, các em có thể không được rõ về những giới hạn của thể lý và tình cảm.
- Đặc biệt quan trọng là những trẻ dễ bị tổn thương phải được lắng nghe cách cẩn thận, nhận thức rằng các em có thể có những khó khăn trong diễn tả những nỗi lo lắng của chúng. Không được coi thường tầm quan trọng về điều mà chúng phát biểu.
Những chuyến đi thực nghiệm bên ngoài trụ sở
- Tất cả các chuyến đi, dã ngoại hoặc chuyến đi nghỉ ra khỏi nhà và lưu lại bên ngoài, cũng như những ngày lễ, cần phải được tổ chức trong thời gian phù hợp, quan tâm đến việc di chuyển, sự an toàn, những thuận lợi và những trang bị, môi trường, những hoạt động và những khẩn cấp.
- Giấy đồng ý của cha mẹ hoặc giám hộ phải đúng thời hạn cho mỗi chuyến đi và những hoạt động liên quan.
- Khi có thể, cần lôi cuốn các đại diện phụ huynh của các lớp, hoặc bất kỳ phụ huynh nào ước muốn tham gia chuyến đi.
- Rất cần thiết để cung cấp cho cha mẹ và những người giám hộ bản sao về lịch trình chuyến đi và một bản danh sách những số điện thoại cần liên lạc.
- Đối với trẻ nam và trẻ nữ phải có một sự hộ trực chi tiết, cụ thể.
- Những sắp xếp khác nhau và những thủ tục hiện thực cần phải làm rõ và công khai, đồng thời phải thẩm tra được rằng chúng đã được thực hành cách hiệu quả.
- Chú tâm đặc biệt để đảm bảo rằng tính riêng tư của trẻ được tôn trọng trong suốt hành trình.
- Phải dự phòng sớm để việc ngủ trọ qua đêm phải được kế hoạch phù hợp với những tiêu chuẩn về sự an toàn.
- Những khu vực ngủ trọ qua đêm của trẻ nam và trẻ nữ phải được tách biệt, và mỗi khu vực phải được hộ trực bởi 2 người trưởng thành cùng phái tính.
- Trong bất cứ hoàn cảnh nào, người lớn không được ngủ trong phòng ngủ cùng với một trẻ vị thành niên.
7. Sự nhận biết về trường hợp thực tế hoặc có thể xảy ra lạm dụng
Có rất nhiều cách thức để nhận biết một trường hợp lạm dụng
- Trẻ tự bộc lộ việc bị lạm dụng;
- Một người cho hay rằng một trẻ đã nói cho họ về một đứa trẻ khác đã từng bị lạm dụng hoặc đang chịu hình thức lạm dụng;
- Một trẻ vị thành niên cũng có thể bộc lộ những dấu chỉ của sự tổn thương thể lý mà không đưa ra một giải thích nào đầy đủ.
- Những hành vi bối rối, lúng túng của trẻ có thể chỉ ra rằng trẻ (trai/gái) đang trải qua một vài hình thức của sự lạm dụng.
8. Chỉ dẫn về một sự lạm dụng
Khi trường hợp lạm dụng được nhận biết có thể đưa tới một chuỗi những phản ứng tinh cảm khác nhau tùy theo từng cá nhân. Bất cứ phản ứng và cách thức nào mà qua đó sự lạm dụng được tỏ thành rõ ràng, có thực hay còn hoài nghi, cần phải có một phản ứng đúng đắn theo như thủ tục được đề ra dưới đây. Ngay cả trong trường hợp sự thật của những sự kiện chưa hoàn toàn chắc chắn, vẫn cần đưa ra một lời đáp trả nhanh chóng.
Cần phải làm gì:
- Giữ bình tĩnh.
- Lắng nghe, ghi nhận và đánh giá.
- Cho cá nhân đủ thời gian để trình bày điều mà họ muốn nói.
- Đoạn chắc một lần nữa và giải thích về sự chọn lựa đúng đắn để tường trình về việc lạm dụng.
- Hành động ngay lập tức trong sự tương hợp với thủ tục được cống hiến bởi chính sách của việc bảo vệ trẻ vị thành niên.
- Lưu ý, ghi bằng văn bản sớm bao có thể, "theo nghĩa đen từng chữ" những gì đã được nói.
- Báo cáo sự việc cho người trách nhiệm về nhân viên.
- Giữ một bản sao chính xác của những báo cáo đã được trình bày.
Những điều không được làm
- Đừng để mình hoảng sợ. Không phản ứng cách không tương xứng.
- Đừng thăm dò để có thêm thông tin. Chất vấn người đã cho thông tin về sự kiện, thực sự có thể ảnh hưởng đến cách thức mà họ sẽ kể câu chuyện vào thời điểm sau này.
- Không đưa ra giả thiết, không diễn giải dài dòng về điều được nói và không cống hiến những giải thích thay thế.
- Không hứa hẹn một sự cẩn mật để giữ bí mật hoặc hứa rằng mọi sự sẽ ổn thôi (bởi có thể nó sẽ không xảy ra như thế).
- Không đảm nhận nhiệm vụ xử lý vấn đề cách trực tiếp (đích thân).
- Không đưa ra những phê bình tiêu cực về người được cho là kẻ lạm dụng.
- Không bình luận với đồng nghiệp về điều đã được nói cho biết.
- Không mời đứa trẻ lặp lại câu chuyện cách không cần thiết.
- Nhiệm vụ của bất cứ ai làm việc với những trẻ bị thành niên là tường trình về những phát hiện lạm dụng.
- Việc quyết định một sự nghi ngờ hay một cáo buộc là có cơ sở thì không thuộc về bổn phận của các nhân sự.
- Tất cả những nghi ngờ hay những cáo buộc phải được nắm bắt cách nghiêm túc và xử lý theo như thủ tục đã xác định bởi Luật dân sự và giáo luật, trong khi đó cần cộng tác với những chuyên viển có thẩm quyền trong lãnh vực riêng thuộc chuyên môn.
Thực sự quan trọng việc đối chiếu với những Luật lệ của Giáo hội, đặc biệt trong tương quan với những lạm dụng đối với những trẻ vị thành niên và theo đó như những chỉ dẫn.
Trách nhiệm
- Cá nhân người đã được thông tin về những hồ nghi, những cáo buộc hoặc lạm dụng thực sự thì phải có trách nhiệm để bắt đầu một hoạt động thích hợp theo như thủ tục này.
- Trách nhiệm thứ nhất của người mà họ có những nghi ngờ đầu tiên, hoặc người đã được thông báo về việc bị lạm dụng, đó là báo cáo sự việc. Báo cáo lên những chuyên viên có thẩm quyền và tin chắc rằng lo lắng của họ được đón nhận cách nghiêm túc.
- Cách đặc biệt, những gì đã xảy ra phải được báo cáo ngay lập tức tới thành viên trưởng nhóm nhân sự, người thực sự đang trách nhiệm xử lý những vấn đề liên quan tới những cáo buộc hoặc nghi ngờ của sự lạm dụng.
- Nhân viên không bao giờ được xử lý một cách cá nhân về một nghi ngờ, một cáo buộc hay lạm dụng thực sự của việc lạm dụng.
Đôi khi, có thể rất khó để chấp nhận rằng những điều đã được chia sẻ trong sự tin tưởng tuyệt đối của một trẻ vị thành niên, hoặc một người khác, lại phải được chuyển tới một đồng nghiệp. Tuy nhiên, phúc lợi của trẻ là điều tối quan trọng và do đó, người ta có bổn phận phải tường trình về những nghi ngờ, cáo buộc hoặc sự kiện lạm dụng thực sự tới thành viên đầu não trách nhiệm về nhân sự.
Những thông tin phải được ghi xuống dù rằng đứa trẻ có thể phải chịu đựng đau khổ như là hậu quả của việc phơi bày sự kiện. Điều này là đúng ngay cả trong trường hợp những nghi ngờ là không chắc chắn.
Một khi việc tường trình ban đầu được đưa ra, nhân viên đầu não của nhân sự trách nhiệm sẽ tham khảo ý kiến với những chuyên viên có thẩm quyền.
Trong đường hướng tôn trọng, người trách nhiệm về công cuộc tốt hơn nên để người bị cáo buộc (tu sĩ hoặc người đời) xa khỏi việc phục vụ mà họ đang thực hiện mà không làm tổn thương đến danh dự của họ. Nếu họ được chứng minh là vô tội, thì họ phải được nhận lại trong việc phục vụ. Trong trường hợp này, người ta phải dùng mọi phương cách để phục hồi lại danh dự cho họ, nếu như họ đã bị tổn hại về tinh thần do sự cáo buộc.
9. Kiểm thảo cách định kỳ về chính sách bảo vệ trẻ em
Chính sách bảo vệ em vị thành niên sẽ được kiểm thảo 3 năm một lần, hoặc thường xuyên hơn nếu cần thiết. Những chỉnh duyệt kế tiếp của chính sách này sẽ được phong phú hơn bởi những yếu tố mà kinh nghiệm có thể đề xuất thêm vào.
10. Mẫu thức về qui tắc đạo đức cho việc bảo vệ trẻ vị thành niên
Qui tắc đạo đức của việc bảo vệ trẻ vị thành niên
Tôi, [điền tên], nhân viên thuộc tổ chức [tên của tổ chức], tôi đồng ý rằng:
- Tôi cam kết để đối xử với trẻ em với sự tôn trọng bất kể chủng tộc, màu da, giới tính, ngôn ngữ, tôn giáo, chính trị hoặc những quan điểm khác, quốc gia, dân tộc hoặc nguồn gốc xã hội, quyền sở hữu tài sản, tàn tật, sự sinh ra hoặc những điều kiện khác.
- Tôi cam kết không sử dụng ngôn ngữ hay hành vi mà có thể gây phương hại, lạm dụng, khiêu khích tình dục, làm mất phẩm giá hoặc không phù hợp văn hóa của trẻ vị thành niên.
- Tôi cam kết không mời mọc hoặc ở một mình với một trẻ vị thành niên mà không có người đồng hành trong nhà tôi, trừ khi chúng ở trong tình huống bị đe dọa tổn hại trực tiếp hoặc nguy hiểm thể lý.
- Tôi cam kết tránh những hình thức của việc phạt hoặc kỷ luật trên thân thể của trẻ em.
- Tôi cam kết báo cáo ngay lập tức những liên quan hoặc những cáo buộc về việc lạm dụng trẻ trong sự phù hợp với những thủ tục đã được mô tả.
Roma, ngày 6 tháng 1 năm 2012
Sr. Emilia Musatti
Phó bề Trên Tổng Quyền