Phụ chương. Những tóm kết mang tính thực hành của Những ngày nghiên cứu từ 2010-2015

Sứ mệnh Salêdiêng tại những vùng ngoại biên và Lời loan báo đầu tiên ở Châu Âu hôm nay

Praga, 4-10 tháng 11 năm 2010

SDB

  1. Mở thêm các điểm hiện diện mới ở các nước châu Âu, những nơi vẫn chưa có sự hiện diện Salêdiêng, nhằm khơi lên ý thức truyền giáo và lòng nhiệt thành tông đồ nơi các SDB ở châu Âu.
  2. Đẩy mạnh và ưu tiên cho mục vụ gia đình, đặc biệt quan tâm đến việc dạy Giáo lý cho các gia đình.
  3. Đồng hành sát cạnh và hỗ trợ những nhà truyền giáo mới được gởi đến theo kế hoạch của châu Âu, để giúp họ hòa nhập vào môi trường sống.
  4. Các giám tỉnh vùng châu Âu cùng nhau đẩy mạnh suy tư để có một đường hướng hoạt động chung, liên quan đến việc các anh em SDB châu Âu đã phân định và nhận ra mình có ơn gọi truyền giáo ở châu lục này.
  5. Củng cố những tiến trình giúp cho việc mục vụ trở thành lời loan báo Tin Mừng nhờ đó mục vụ giới trẻ Salêdiêng được kiện toàn.
  6. Mỗi tỉnh dòng tự nghiên cứu để bắt đầu một kế hoạch cụ thể, trong đó ưu tiên cho Lời loan báo đầu tiên về Đức Kitô Giêsu.

Sứ mệnh Salêdiêng và Lời loan báo đầu tiên về Chúa Kitô trong bối cảnh của ba vùng thuộc miền Nam Á

Kolkata 7-11 tháng 8 năm 2011

FMA

Để kiến tạo một não trạng mới trong tâm trí và cõi lòng của các chị em, dưới ánh sáng của Lời loan báo đầu tiên:

  1. Làm cho mọi công việc mục vụ đều trở thành lời loan báo về Đức Giêsu.
  2. Đào tạo các “nhà truyền giáo” (kể cả các chị em đang trong giai đoạn đào luyện) – ban đầu cũng như trường kỳ – có được một kinh nghiệm sâu sắc về Thiên Chúa, về Lời Chúa, và biết rộng mở cho các thực tại địa phương.
  3. Chuẩn bị những người giáo dân biết cộng tác với chúng ta trong việc loan báo Đức Giêsu.
  4. Tập trung vào Lời loan báo đầu tiên khi chúng ta tổ chức những cuộc viếng thăm các gia đình và làng mạc.
  5. Làm cho chiều kích Maria trở nên sống động trong công cuộc truyền giáo.
  6. Diễn tả thái độ kính trọng và khoan dung với những người thuộc tôn giáo khác, can đảm loan báo về Đức Giêsu với thái độ thận trọng.
  7. Truyền đạt nội dung và kinh nghiệm của những ngày nghiên cứu và học tập này cho các chị em trong cộng đoàn địa phương, và trong tỉnh dòng, nhấn mạnh trên chiều kích truyền giáo muôn dân. Trong kỳ họp liên tỉnh PCI vào thời điểm thuận tiện sẽ được trình bày các bản tóm kết cuối cùng.
  8. Học tập những đường hướng của Giáo Hội liên quan đến Lời loan báo đầu tiên (đặc biệt là tài liệu để chuẩn bị cho Thượng Hội đồng Giám Mục sắp tới trên đề tài về Lời loan báo đầu tiên).
  9. Lời loan báo đầu tiên được xem như là yếu tố để lượng giá.
  10. Tìm cách để lượng giá những lãnh vực mục vụ hiện diện trong các tỉnh dòng của chúng ta, xem có hoạt động theo đường hướng của Lời loan báo đầu tiên không.

SDB

Để thúc đẩy các hoạt động cụ thể và ưu tiên cho Lời loan báo đầu tiên tại các tỉnh dòng Salêdiêng ở vùng Nam Á:

  1. Cần một cuộc họp cấp tỉnh như là một phần của chương trình trong việc thực hiện những gì đã được đề xuất. Điều này nên được thực hiện ngang qua SPCSA. PDMA có thể tổ chức cũng như trình bày đề tài trong cuộc gặp gỡ với các phụ trách cộng đoàn.
  2. Tính ưu việt của Lời loan báo đầu tiên cần phải được phản chiếu trong Kế hoạch Mục vụ Giáo dục (PEPS) của mỗi cộng đoàn. Điều này cần được Giám tỉnh đồng hành xem xét trong những lần kinh lý hàng năm.
  3. Thành lập và đồng hành với các nhóm truyền giáo ở những môi trường khác nhau của chúng ta.
  4. Hình thành một mạng lưới với các thành viên khác trong gia đình Salêdiêng và các dòng tu khác trong khu vực để cùng nhau chia sẻ những kinh nghiệm và phương pháp giúp thành công trong việc thực hiện Lời loan báo đầu tiên.
  5. Sẽ đem lại nhiều lợi ích nếu chúng ta thực hiện một nghiên cứu ở cấp độ quốc gia để lượng giá tầm ảnh hưởng của Lời loan báo đầu tiên tại những môi trường khác nhau của chúng ta.
  6. Cần phải giúp cho các gia đình nhận thức rằng không thể lấy lý do muốn trở thành những bậc cha mẹ có trách nhiệm để biện minh cho việc không muốn sinh nhiều con cái.
  7. Cần phải thăng tiến sự cộng tác và điều hành giữa bốn lãnh vực (Mục vụ giới trẻ, Truyền thông xã hội, Đào luyện và Truyền giáo).
  8. Các trưởng ban sinh động truyền giáo (DIAM) cần phải thành lập các nhóm có chung một tầm nhìn về Lời loan báo đầu tiên.
  9. Các Bề trên giám tỉnh, một cách định kỳ phải gửi các anh em đến “Sacred Heart College” ở Shillong, Meghalaya để học về chuyên ngành truyền giáo.
  10. Có thể tổ chức một khóa học ngắn trên đề tài về Lời loan báo đầu tiên một cách định kỳ ở cấp độ quốc gia (ở cấp khu vực được tổ chức ở Bangalore hoặc ở Shillong).
  11. Trong các kỳ họp với các Cha giám đốc cộng đoàn cần phải nhấn mạnh và quảng bá Lời loan báo đầu tiên.
  12. Cần phải nhấn mạnh đến Lời loan báo đầu tiên trong các khóa học dành cho các SDB trẻ ở trong các giai đoạn đào luyện ban đầu.
  13. Việc trình bày một cách chuẩn xác về truyền giáo cần được đưa vào chương trình học của các thầy thần học và Phó tế.

Sứ mệnh Salêdiêng và Lời loan báo đầu tiên về Chúa Kitô, trong bối cảnh của ba vùng thuộc miền Đông Á

Sampran, 14-18 tháng 8 năm 2011

FMA

  1. Trong tất cả các lãnh vực của sứ mệnh, chúng ta kiến tạo một bầu khí, nơi mà người ta được sống tình yêu của Chúa Kitô cách thực sự.
  2. Truyền tải nội dung và kết quả của cuộc họp cho các chị em trong Tỉnh dòng với sự hỗ trợ của Ban Cố Vấn tỉnh và nhóm sinh động truyền giáo.
  3. Tiếp tục suy tư về Lời loan báo đầu tiên, đặc biệt là nỗ lực đào sâu hơn các tài liệu của các Giáo Hội địa phương, nỗ lực tìm hiểu những sáng kiến của các tổ chức khác đang hoạt động trong lãnh vực này với mục đích kiến tạo một mạng lưới hoạt động.
  4. Đào tạo và đồng hành với những người trẻ Công Giáo để họ trở nên những nhà truyền giáo cho các bạn trẻ khác.

SDB

  1. Chúng ta cần phải nỗ lực khơi lên niềm khao khát được biết Đức Giêsu. Chúng ta cần phát triển khả năng về (ngôn ngữ, công nghệ thông tin, kiến thức rộng về văn hóa, tôn giáo và các khía cạnh chính trị – xã hội, v.v...) và chuẩn bị bản thân bằng thái độ nhập cuộc.
  2. Để thúc đẩy sự hiểu biết về cuộc sống và bản chất của truyền giáo, việc đào luyện về lãnh vực truyền giáo cần được sắp xếp trong chương trình đào luyện ban đầu.
  3. Củng cố vai trò của cố vấn đặc trách về lãnh vực truyền giáo trong Tỉnh dòng. Việc sinh động truyền giáo ở cấp tỉnh dòng được thực hiện trên hai hướng, truyền giáo trong nước và truyền giáo muôn dân; cần nhấn mạnh tầm quan trọng của sứ mệnh truyền giáo trong nước.
  4. Giúp cho cá nhân cũng như cộng đoàn ý thức hơn rằng cần phải sống đời sống chứng tá như là một Kitô hữu, đó là cách thức duy nhất để loan báo Chúa Kitô cho những người khác.
  5. Củng cố các thành viên của Gia đình Salêdiêng (các cộng tác viên, thiện nguyện viên, các thành viên của Phong trào giới trẻ Salêdiêng v.v...) để họ có thể trở thành những tác nhân của Lời loan báo đầu tiên.
  6. Sử dụng cách thích hợp các môi trường truyền thống của chúng ta (trường học, Nguyện xá, Trung tâm thanh thiếu niên, v.v...) như những địa điểm cổ võ cho Lời loan báo đầu tiên và mở ra cho các biên cương mới của mục vụ tông đồ.

Sứ mệnh Salêdiêng và Lời loan báo đầu tiên về Chúa Kitô Trong bối cảnh của các tôn giáo và văn hóa truyền thống, và những nền văn hóa đang trong tiến trình tục hóa

Port Moresby, 21-25 tháng 11 năm 2011

FMA

  1. Đào sâu kinh nghiệm cá nhân về Chúa Giêsu, nhờ đó có thể loan báo sứ điệp của Ngài, nghĩa là làm chứng bằng cuộc sống về Lời loan báo “đầu tiên và đích thực” của Đức Giêsu.
  2. Dưới viễn tượng truyền giáo, nghiên cứu và suy tư, ở mức độ cá nhân và cộng đoàn, trên các tài liệu của Giáo Hội (phổ quát và địa phương) và của Hội dòng.
  3. Từ viễn tượng truyền giáo, suy tư trên chính kinh nghiệm sống của bản thân.
  4. Ở mức độ cá nhân cũng như cộng thể, đọc lại hoạt động mục vụ của chúng ta dưới ánh sáng của sứ mệnh truyền giáo.

SDB

Để đối diện với nhu cầu của lời mời gọi và những thách thức của Lời loan báo đầu tiên ở châu Đại Dương, trong bối cảnh tôn giáo và văn hóa truyền thống, cũng như văn hóa đang trong tiến trình tục tục hóa, chúng ta cần phải thay đổi não trạng và cách thức loan báo Tin Mừng:

  1. từ việc chỉ thực hiện sứ mệnh trong các cơ sở giáo dục của chúng ta và nơi các giáo xứ, để đến với người trẻ để tiếp cận với họ ở nơi họ đang hiện diện (ngang qua Nguyện xá ngày lễ hoặc trung tâm trẻ, v.v...)
  2. từ việc chia sẻ niềm tin ở các địa điểm chính thức (giáo xứ, trung tâm giáo dục tôn giáo, tĩnh tâm, v.v...) đến việc ý thức rõ hơn rằng các hoạt động chính là cơ hội để thực hiện Lời loan báo đầu tiên (Cộng đoàn Giáo Hội Nền tảng, các nhóm trẻ, v.v...)
  3. từ sự thiếu hiểu biết về văn hóa (truyền thống, hậu hiện đại, tục hóa v.v...) đến nỗ lực để hiểu biết các nền văn hóa của những người dân và niềm tin tôn giáo của họ, ngang qua thái độ lắng nghe kiên nhẫn và tin tưởng, gặp gỡ họ trong mức độ của họ.
  4. từ việc thiếu tiếp xúc với các gia đình đến việc gần gũi với họ hơn, mời gọi sự cộng tác của họ vì Lời loan báo đầu tiên được thực hiện trước hết trong gia đình.
  5. từ việc chính chúng ta là những nhà truyền giáo (truyền giáo muôn dân, thực hiện Lời loan báo đầu tiên, điều hành công việc mục vụ, loan truyền Tin Mừng) đến việc nỗ lực đào tạo giáo dân trở nên những người đồng hành trong sứ mệnh truyền giáo của chúng ta, trở nên những người đồng trách nhiệm cổ võ cho Lời loan báo đầu tiên và cho sứ mệnh loan báo Tin Mừng, nhất là nơi các gia đình, qua việc sống Hệ thống Giáo dục Dự phòng như cách thức để làm chứng cho một lối sống đậm chất Tin Mừng.

Sự hiện diện của người Salêdiêng giữa những người Hồi Giáo

Rôma, 30 tháng 7 đến 4 tháng 8 năm 2012

FMA

Những FMA tham dự những ngày học tập và nghiên cứu về sự hiện diện của người Salêdiêng ở giữa những người Hồi Giáo đã nhấn mạnh một số điểm cần lưu ý để tiếp tục và đào sâu những nghiên cứu này:

  1. Có tiếng nói trong Ban Cố Vấn tỉnh, trong các buổi họp của Tỉnh dòng và trong các Hội Nghị liên tỉnh.
  2. Cổ động các Giám tỉnh, để họ đưa ra một cái nhìn toàn cảnh về những thực tế liên quan đến chủ đề.
  3. Cần có thêm kiến thức về Hồi Giáo ở cấp độ châu Âu.
  4. Đánh giá sự hiện diện của điều phối viên sinh động Truyền giáo như một “tiếng nói” quan trọng trong Ban Cố Vấn và trong các ban ngành của Tỉnh dòng.
  5. Ý thức về thực tại và sự phong phú của giáo phận, nơi mà ta đang sống với những người Hồi Giáo nhập cư và cố gắng tìm cách để cộng tác và hội nhập.
  6. Làm việc trên nội dung của những ngày nghiên cứu trong lãnh vực đào luyện ban đầu (ở Torino, vào năm tới, trong Thỉnh viện sẽ có những ứng sinh đến từ vùng Trung Đông).
  7. Khuyến khích các chị em bén nhạy với sứ mệnh truyền giáo ở những môi trường đạo Hồi ngang qua các bài viết và những cuộc gặp gỡ với các chứng nhân (x. Louis Massignon).
  8. Tăng cường việc học văn hóa địa phương sẽ giúp chúng ta đối thoại với những anh em Hồi Giáo.
  9. Nhận biết rằng hiện tượng di dân và Hồi Giáo như là “nơi chốn mục vụ” cấp bách.

Ngoài ra, các chị em còn gợi ý thêm một số điều:

  1. Khuyến khích các cuộc họp tương tự khác.
  2. Giả thiết về các cuộc họp cho FMA và SDB hoạt động ở châu Âu và đối chiếu với những người Hồi Giáo di cư.
  3. Cần phải nói đến chủ đề về Hồi Giáo trong việc chuẩn bị cho Tổng Tu Nghị thứ 23 của FMA.

SDB

Các kết luận này có lưu ý đến thực tế của từng tham dự viên trong những ngày nghiên cứu và học tập. Tại cuộc họp có 30 SDB được chia làm 4 nhóm làm việc trong những ngày này (châu Âu, Trung Đông - Bắc Phi, châu Phi cận Sahara, Đông Nam Á).

  1. Những gì chúng ta có thể mang về các Tỉnh dòng của chúng ta ở cấp độ hoạt động:
    • Kế hoạch Giáo dục Mục vụ (PEPSI) và điều phối tỉnh dòng: Các tỉnh dòng ý thức về những kết luận chung, lên kế hoạch và đưa ra những chỉ dẫn trong Tu Nghị Tỉnh 2012-2013.
    • Dành thời gian để đưa các kết luận chung hội nhập vào bối cảnh thực tế trong Tỉnh dòng.
    • Gửi các kết luận của những ngày học tập và nghiên cứu cho tất cả các Giám Tỉnh (tổng số là 87).
    • Tận dụng cơ hội trong những Tu Nghị Tỉnh sắp tới để nói về những biên cương mới.
    • Hãy tìm cách để tham gia vào ủy ban làm việc cho lãnh vực đối thoại liên tôn của các Hội đồng Giám mục (châu Phi cận Sahara...), để tiếp cận trực tiếp với kinh nghiệm và nguồn lực của các Giáo Hội địa phương, và cũng là để chia sẻ với họ kinh nghiệm của chúng ta.
    • Tổ chức các cuộc họp tương tự giữa các Tỉnh dòng (như đã thực hiện ở AFO-AFW trong năm 2010).
    • Thu thập tất cả những gì đã được chia sẻ ở các nhóm khác nhau, đặc biệt là những gì liên quan đến công cuộc, thực hành và sáng kiến cụ thể.
    • Tạo cơ hội cho các tham dự viên được chia sẻ trong các Tỉnh dòng (với Ban Cố Vấn, các giám đốc, ban mục vụ giới trẻ, các cộng đoàn địa phương, những kỳ tĩnh tâm năm và tĩnh tâm quý).
    • Cần có một số SDB trẻ chuyên về đối thoại với người Hồi Giáo, những người có thể hướng dẫn con đường đối thoại ở các Tỉnh dòng.
    • Chia sẻ kết luận của những ngày học tập và nghiên cứu trong khóa học dành cho các tân truyền giáo.
    • Ở cấp địa phương, mời các chuyên viên hoặc các lãnh đạo Hồi Giáo đến chia sẻ với chúng ta.
    • Đưa mục vụ giới trẻ giữa những người Hồi Giáo vào trong mục vụ giới trẻ của 30 Tỉnh dòng; cần thiết phải làm việc với các đặc trách và ban mục vụ giới trẻ của các Tỉnh dòng.
    • Việc đào tạo các anh em truyền giáo có tầm quan trọng ở mức độ nào với chúng ta? Chính sự cấp bách đã tạo nên hoàn cảnh như thế này. Chúng ta cần phải được biết về các trung tâm đào tạo ở các vùng các nước chứ không phải chỉ có ở PISAI - Rôma (Hyderabad - Ấn Độ).
    • Đưa môn “Đạo Hồi nhập môn” vào trong chương trình đào luyện ban đầu của các anh em.
    • Tập trung thu thập những kinh nghiệm tích cực hầu nâng đỡ, khích lệ và gia tăng động lực cho các anh em đang làm việc giữa những người Hồi Giáo.
    • Tầm quan trọng của bản tin truyền giáo “Cagliero 11”: Tận dụng nó một cách tốt nhất và đưa vào đề tài nói về sự hiện diện giữa những người Hồi Giáo. Chúng ta được mời gọi cách đặc biệt diễn tả kinh nghiệm của chúng ta về đời sống truyền giáo, những việc thực hành hữu ích và cụ thể.
    • Chúng ta phải cẩn thận để không chỉ hài lòng là “nhà chính trị chính hiệu” như sự mong đợi của giới truyền thông, nhưng điều quan trọng phải là “ngôn sứ chính hiệu” như Đức Giêsu ước muốn.
  2. Làm thế nào để có thể củng cố công việc của chúng ta trong mạng lưới (giữa các thành viên tham gia, giữa các Tỉnh dòng và trong Hội dòng)?
    • Để đảm bảo sự liên tục của những suy tư về sự hiện diện giữa những người Hồi Giáo, chúng ta cần một điểm quy chiếu.
    • Đính kèm vào các tài liệu cuộc họp, tập tin cá nhân của những SDB đang hoạt động giữa những người Hồi Giáo (hồ sơ cá nhân và các yếu tố cụ thể) để tạo điều kiện cho hành trình tiếp theo đem lại nhiều hoa trái.
    • Trình bày cách cụ thể hơn: Trao đổi trực tiếp và trao đổi kinh nghiệm chứ không chỉ dừng lại ở lãnh vực kỹ thuật số. Ví dụ, trong dự án châu Âu sứ mệnh của chúng ta là cho những người nhập cư và cùng với những người nhập cư. Theo hướng này chúng ta cần một nền tảng (platform) http://www.sdb.org/AGORA để thông tin (x. www.sdb.org/AGORA - không gian dành riêng hoặc Salesian digital library SDL - Thư viện Kỹ thuật số Salêdiêng - không gian mở).
    • Trao đổi và có những cuộc họp định kỳ giữa các tỉnh dòng, những vùng gần nhau và các khu vực có bối cảnh tương tự.
  3. Đề xuất cụ thể cho một số Tỉnh dòng:
    • AFW - Nigeria: khuyến khích các anh em SDB và các cộng đoàn địa phương làm kinh nghiệm ở các khu vực phía bắc, nơi mà chúng ta chưa hiện diện (chỉ một số trại hè).
    • MOR: chúng ta đừng mong đợi có được hoa trái tức thời trong các điểm hiện diện của chúng ta nơi môi trường của đạo Hồi. Đôi khi chúng ta bị giới hạn trong việc đếm xem có bao nhiêu người được rửa tội và coi đó như là hoa trái duy nhất trong sứ mệnh của chúng ta.
    • INK: Cổ võ lòng sùng kính Đức Maria và các thánh (lòng đạo đức bình dân) như một cách thức của tiền Phúc Âm Hóa. Ví dụ, đền thờ Bangalore, ở Ấn Độ.
    • SLK - Azerbaigian: Cần gửi những anh em không phải là người Slovak giúp cho việc hội nhập văn hóa Tin Mừng và đoàn sủng, để đem lại nhiều hiệu quả hơn trong công việc mục vụ.
    • ITM - Indonesia: Điều quan trọng là giúp cho các anh em ở Indonesia trở nên những nhà truyền giáo hơn nữa.
    • FIS - Mindanao: Những ngày học tập này giúp cho các anh em SDB ở đây mở ra cho sứ mệnh truyền giáo giữa những người Hồi Giáo này sẽ giúp những người được ủy thác mở cửa cho các nhiệm vụ giữa những người Hồi Giáo (hơn 2 cộng đoàn với 9 thành viên, mới chỉ có 10% của Tỉnh dòng).
    • AFE - Sudan: Nâng cao cảm thức của các anh em SDB ở miền nam Sudan về sự hiện diện của những người Hồi Giáo ở phía bắc Sudan.

Lời loan báo đầu tiên ở Châu Phi và Madagascar

Addis Abeba, 5-9 tháng 11 năm 2012

FMA

Đối với FMA, các kết luận của những Ngày Học tập và Nghiên cứu có thể tóm lại như sau:

  1. Trong sự nhất trí với Giám Tỉnh, nhiệt tình truyền tải nội dung của các ngày nghiên cứu này đến toàn Tỉnh dòng. Làm nổi bật tất cả những nỗ lực cho Lời loan báo đầu tiên trong Năm Đức Tin này.
  2. Xem xét các khía cạnh của việc truyền giáo trong Kế hoạch của Tỉnh dòng.
  3. Tổ chức các cuộc gặp gỡ cộng đoàn trên đề tài về Lời loan báo đầu tiên, để khởi động việc sinh động truyền giáo trong từng bối cảnh thực tế.
  4. Nhấn mạnh trên chất lượng của đời sống chứng tá cá nhân cũng như cộng đoàn vì đó là nền tảng của Lời loan báo đầu tiên.

Để duy trì liên tục kết quả của những ngày học tập, FMA đề xuất:

  1. Lên kế hoạch cho những buổi gặp gỡ đào luyện ở các Tỉnh dòng của các SDB và FMA đã tham dự các Ngày Nghiên cứu và Học tập.
  2. Giữ liên lạc với các thành viên tham dự này để chia sẻ suy tư, nội dung và kinh nghiệm về Lời loan báo đầu tiên ngang qua những phương tiện truyền thông có sẵn.
  3. Về lâu dài, xây dựng một kế hoạch cơ bản cho các tỉnh dòng SDB và FMA để thực hiện một sự kiện tương tự như những ngày nghiên cứu này, nghĩa là, nói về bản chất của việc truyền giáo và đánh giá những công việc chúng ta đã cùng nhau thực hiện.

SDB

  1. Những gì chúng ta có thể đem về cho các Tỉnh dòng của chúng ta trên phương diện thực tế?
    1. Ở cấp độ ý thức về Lời loan báo đầu tiên trong đào luyện và sinh động của SDB:
      • Sử dụng các phương tiện trong tầm tay của các tỉnh dòng của chúng ta (Newsletter, Bollettino Salesiano, Bollettini di Animazione Missionaria) đặc biệt cho việc đào luyện và cho việc sinh động của SDB;
      • Chia chủ đề về những năng động lực của Lời loan báo đầu tiên cho từng tháng;
      • Các Tu Nghị tỉnh tiếp theo là cơ hội tốt để nâng cao cảm thức về Lời loan báo đầu tiên, cùng với một số đề xuất cụ thể để cổ võ Lời Loan Báo này trong các lãnh vực mục vụ khác nhau của chúng ta.
    2. Cử hành Năm Đức TinNgày Truyền giáo Salêdiêng năm 2013 là cơ hội để nâng cao cảm thức về tầm quan trọng của Lời loan báo đầu tiên.
      • Chia sẻ những kinh nghiệm về Lời loan báo đầu tiên trong các môi trường giáo dục và mục vụ của chúng ta với những người trẻ và người lớn (giáo xứ, Nguyện xá, công cuộc xã hội, trường học, linh hoạt viên, giáo lý, phụ huynh, giáo viên, nhà giáo dục, tình nguyện viên, nhóm truyền giáo) hoặc chuẩn bị những cử hành trên đề tài về Lời loan báo đầu tiên;
      • Việc đẩy mạnh Lời loan báo đầu tiên có thể là khởi điểm tốt cho việc sinh động truyền giáo ở các Tỉnh dòng trong khu vực, khi có sự thu hút thì sẽ làm phát sinh lòng nhiệt thành truyền giáo.
    3. Soạn một số tài liệu đơn giản trên Lời loan báo đầu tiên (để các cộng tác viên người đời và người trẻ sử dụng).
      • Nội dung có thể là: Lời loan báo đầu tiên là gì? Trình bày cách thức để thực hiện Lời loan báo đầu tiên. Hướng dẫn cách đơn giản làm sao để Lời loan báo đầu tiên trở thành lối sống và hành động (làm cho khái niệm về cuộc sống hàng ngày trở nên đơn giản và thiết thực);
      • Soạn các tài liệu để hướng dẫn các hoạt động là việc đem lại nhiều lợi ích cho tất cả chúng ta đều đang làm việc trong các hoàn cảnh khác nhau (giáo xứ, đào luyện, truyền thông xã hội, các địa điểm truyền giáo ở nông thôn cũng như thành thị).
  2. Làm thế nào để tăng cường mạng lưới hoạt động giữa các tham dự viên trong các tỉnh dòng và Hội dòng?
    1. Đào tạo truyền giáo trường kỳ: Trong những Ngày Nghiên cứu và Học tập đã nổi lên ý tưởng là trong tương lai cần phải nghĩ đến việc có Một trung tâm đào tạo trường kỳ trong khu vực hoặc ít nhất là bắt đầu thành lập nhóm suy tư gồm 3 SDB châu Phi cùng khu vực ngôn ngữ, có thể khởi động một tiến trình suy tư có phê bình về nền văn hóa châu Phi và nghiên cứu cách thức hội nhập văn hóa của Tin Mừng và đoàn sủng. Với tư cách là một nhóm đại biểu cho việc sinh động truyền giáo của các Tỉnh dòng, chúng tôi cần phải tạo thành mạng lưới giữa ban đã hoạt động CIVAM (Đào luyện - Mục vụ giới trẻ) và với ban đang tiếp tục hoạt động CONFORM.
    2. Mạng lưới giữa các thành viên tham dự có thể được trở nên dễ dàng bởi:
      • Việc tiếp xúc cá nhân thông qua e-mail (mức tối thiểu), để khuyến khích chúng ta tiếp tục hành trình;
      • Nhờ kết nối internet, tốt nhất là nên lưu tất cả tài liệu trong máy chủ của Tỉnh dòng và tạo điều kiện truy cập (đưa lên và tải xuống) thông qua các đường links;
      • Tạo một BLOG sinh động truyền giáo hoặc, có thể tạo một trang Facebooks.
    3. Radio là một phương tiện quan trọng của Lời loan báo đầu tiên. Một mạng lưới khác có thể làm phong phú thêm các phương tiện đã có trước đó: Stazioni Radio Salesiane, Trasmissioni Radio Internet, Radio Don Bosco (MDG), Sudan Tony (AFE), v.v...

Từ Lời loan báo đầu tiên tới việc trở nên người môn đệ truyền giáo ở Mỹ châu và Caribe

Los Teques, 20-25 tháng 11 năm 2013

FMA

Các kết luận thực hành của FMA có thể được tóm tắt như sau:

  1. Lời loan báo đầu tiên đòi hỏi một cuộc gặp gỡ cá vị với Đức Giêsu và một cam kết nhất quán để lớn lên trong đức tin. Để sống Lời loan báo đầu tiên thì cần phải đi vào các bối cảnh văn hóa. Thiên Chúa hiện diện trong các nền văn hóa! Ngoài ra, cũng cần phải đi ra ngoài, để đến với người dân, không phải chỉ chờ đợi mọi người đến với mình; vượt qua nỗi sợ hãi và những trở ngại; gia tăng động lực truyền giáo và làm cháy lên nhiệt tình truyền giáo trong các Tỉnh dòng.
  2. Chúng ta được kêu gọi sống trong trạng thái truyền giáo thường trực: Làm thế nào để sự hiện diện của chúng ta có thể nói với mọi người, khơi lên những chất vấn. Tất cả những điều này khởi đi từ những cuộc gặp gỡ cá vị với Đức Giêsu và với các chị em.
  3. Chúng ta hãy suy tư: Trong việc sinh động truyền giáo, làm thế nào để tiếp tục duy trì những gì chúng ta đã nghiên cứu và học tập trong những ngày này? Làm thế nào để có thể trở thành nhân chứng cho những người trẻ? Chúng ta cần có một sự đào tạo chuyên biệt về lãnh vực truyền giáo, để giúp tăng trưởng trong toàn thể Hội dòng những niềm xác tín đích thực.
  4. Kiện cường công việc làm với Gia đình Salêdiêng; đổi mới bản thân trong nhiệt tình truyền giáo mà nhiều khi, với thời gian và do những khó khăn gặp phải, nó đã bị phai mờ. Làm mới lại bản thân trong ước muốn loan báo với niềm vui trong sự lắng nghe những người trẻ, cộng đoàn và những người cùng chia sẻ sứ mệnh với chúng ta. Biết đâu đây lại là thách đố lớn nhất của chúng ta.
  5. Đoàn sủng vẫn luôn sống động! Việc chia sẻ những kinh nghiệm và cống hiến chứng từ bằng cuộc sống là những lời loan báo trước cách thầm lặng, nhưng lại rất ý nghĩa.
  6. Đẩy mạnh tinh thần truyền giáo nơi người trẻ, trong giai đoạn đào luyện ban đầu và nơi tất cả chúng ta. Nhìn lại những đề xuất đào luyện ban đầu, cần lưu ý để không chỉ đề cập đến khía cạnh truyền giáo của ơn gọi chúng ta, nhưng cần tạo điều kiện cho Lời loan báo đầu tiên cho các FMA. Chúng ta cần phải đón nhận kinh nghiệm gặp gỡ cá vị và có sức giải phóng với Đức Giêsu, để sống kinh nghiệm về Lời loan báo đầu tiên giữa những người trẻ đang phân định và tìm kiếm ơn gọi.

Để duy trì tính liên tục của những ngày học tập và nghiên cứu, các FMA đề xuất:

  1. Chuyển tải những suy tư được thực hiện trong ngày học tập: Vào trong giai đoạn đào luyện ban đầu, vào các đường hướng giáo dục của các Tỉnh dòng và trong những kinh nghiệm chúng ta đề xuất cho những người trẻ đang trong giai đoạn phân định và chọn lựa ơn gọi, trong những tiến trình và những khóa học mà Tỉnh dòng cống hiến (tĩnh tâm tháng, tĩnh tâm năm và các kế hoạch cộng đoàn,...); trong các khóa đào tạo các sinh động viên trong lãnh vực mục vụ ở cấp địa phương.
  2. Trong cấp độ cộng đoàn, cần lưu tâm đến chứng tá của cuộc sống, kinh nguyện và sứ mệnh đối với cả các nữ tu cũng như người đời. Tận dụng những kinh nghiệm – giới hạn trong thực tế đời sống của chúng ta để đồng hành và đề xuất những hành trình mới như là câu trả lời hay giải pháp thay thế, trong những thời khắc này cần đặc biệt đặt ưu tiên cho những cuộc gặp gỡ cá vị với Đức Giêsu.
  3. Để giúp thay đổi não trạng trong cái nhìn về Lời loan báo đầu tiên và về sứ mệnh phổ quát của Giáo Hội và Hội dòng, chúng ta phải coi tất cả những nơi hiện diện của chúng ta là “nhà để truyền giáo”. Ở mức độ cá nhân cũng như cộng đoàn cần phải giáo dục cách sử dụng các phương tiện truyền thông, làm sao để nó phục vụ cho việc loan báo Tin Mừng chứ không phải chỉ để thỏa mãn những nhu cầu cá nhân. Chúng ta cần phải được Phúc Âm hóa và phải Tin Mừng hóa các môi trường sống của chúng ta. Đề xuất những kinh nghiệm mới và chương trình đào tạo để có thể ra khỏi những mô hình cũ và mở rộng cõi lòng cho những chân trời mới, bằng cách thay đổi não trạng đã làm cản trở chúng ta đi về phía trước trong sứ mệnh truyền giáo và không giúp chúng ta gặp gỡ Chúa Kitô.
  4. Tạo thuận lợi cho những kinh nghiệm trẻ trung trong các Tỉnh dòng, nhờ đó dẫn đến một kinh nghiệm truyền giáo sâu sắc. Trở nên một ngôi nhà rộng mở, cho phép người trẻ lui tới để chia sẻ cuộc sống; đây là một cách rất quan trọng để loan báo Đức Giêsu.
  5. Mời gọi Ban Cố Vấn Tỉnh của FMA và SDB tạo không gian để thực hiện đề xuất hướng đến việc đào tạo và suy tư về Lời loan báo đầu tiên, hỗ trợ các hoạt động cụ thể. Hoạt động mục vụ cùng với các anh em SDB.
  6. Đẩy mạnh những ngày học tập và nghiên cứu trên đề tài liên văn hóa (theo từng vùng, Tỉnh dòng,...) để đồng hành với những tiến trình hội nhập văn hóa đang diễn ra trong các Tỉnh dòng, trong các vùng miền có người nhập cư là những người đến từ các dân tộc khác để chúng ta có thể giúp đỡ và giáo dục lẫn nhau trong tinh thần hỗ tương. Tạo điều kiện thuận lợi cho việc đào tạo các ban ngành trong Tỉnh dòng. Giữ liên lạc và xây dựng mạng lưới để tiếp tục lưu giữ những gì chúng ta đã học tập để hội nhập Lời loan báo đầu tiên vào thực tế đời sống của chúng ta.
  7. Đưa vào chương trình giảng dạy chiều kích truyền giáo và bản sắc của các dân tộc. Khuyến khích việc hội nhập văn hóa vào các nghi thức phụng vụ ngang qua việc hiểu biết về các nền văn hóa và tâm linh của họ.
  8. Kiểm thảo ở cấp tỉnh để lượng giá mức độ của chúng ta trước sứ mệnh truyền giáo và việc thực hiện Lời loan báo đầu tiên trong tất cả các công cuộc của chúng ta, bởi vì chúng ta thực sự cần phải chuyển mình và hoán cải. Đưa ra các đề xuất cụ thể về các kinh nghiệm về lãnh vực đào tạo và truyền giáo (các nhóm, công việc tình nguyện,...) cho các chị em và cho người trẻ v.v...
  9. Tăng cường đề xuất những nhà Truyền giáo Nhi đồng trong các Tỉnh dòng của chúng ta.

SDB

  1. Tận dụng những khoảnh khắc của việc đào luyện trường kỳ để giúp các anh em SDB thấu hiểu và đào sâu hơn tầm quan trọng của Lời loan báo đầu tiên để sống ơn gọi Salêdiêng của mình với tinh thần truyền giáo thường trực.
  2. Tái khám phá sự hiện diện Salêdiêng ở sân chơi như một cơ hội để thực hiện Lời loan báo đầu tiên.
  3. Tái khám phá việc phục vụ và hoạt động thiện nguyện như là cơ hội để thực hiện Lời loan báo đầu tiên cho người trẻ, và ngang qua họ, cũng cho cả gia đình của họ nữa.
  4. Cổ võ sự hiệp lực giữa các ban: Mục vụ giới trẻ, truyền thông xã hội và sinh động truyền giáo để thúc đẩy sự chú tâm hơn nữa đến Lời loan báo đầu tiên, đặc biệt là trong các nhóm trẻ của chúng ta.
  5. Mời một số bạn trẻ đến làm kinh nghiệm về đời sống cộng đoàn trong chính cộng đoàn Salêdiêng của chúng ta như là một cơ hội để thực hiện Lời loan báo đầu tiên.
  6. Cử hành tuần lễ Truyền giáo hoặc là Ngày Truyền Giáo Salêdiêng như là cơ hội để thực hiện Lời loan báo đầu tiên.
  7. Cổ võ kinh nghiệm mới nơi các gia đình truyền giáo.

Lời loan báo đầu tiên về Chúa Kitô ở nơi thành thị

Rôma, ngày 15-21 tháng 11 năm 2015

FMA

Trong tất cả các Ngày Nghiên cứu và Học tập được thực hiện trong lục niên trước, các nữ tu FMA đã tóm tắt các lựa chọn như sau:

  1. Đào sâu hơn kinh nghiệm gặp gỡ cá vị với Đức Giêsu để có thể loan báo sứ điệp của Ngài, ngang qua chứng tá của đời sống cá nhân và cộng đoàn với một tinh thần truyền giáo thường trực.
  2. Cùng với người trẻ, chúng ta củng cố việc đào luyện trên chiều kích truyền giáo ở mọi cấp độ (giai đoạn đào luyện ban đầu, giai đoạn đào luyện trường kỳ và cộng đoàn giáo dục).
  3. Đưa vào kế hoạch của Tỉnh dòng chiều kích truyền giáo của ơn gọi chúng ta và lượng giá tất cả các hoạt động mục vụ trong quan điểm này.
  4. Gia tăng phẩm chất hoạt động truyền giáo của chúng ta trong một mạng lưới với Gia đình Salêdiêng và các tổ chức dân sự cũng như tôn giáo khác.

SDB

Cấp Hội dòng:

  1. Phổ biến cho toàn thể Hội dòng biết về tính thiết thực của Lời loan báo đầu tiên ngang qua việc sử dụng các không gian hiện có: các trang web (sdb.org); Hãng truyền thông Salêdiêng (ANS); những tài liệu nghiên cứu trên Lời loan báo đầu tiên (Các Tài liệu làm việc); những dàn bài trong Nghị quyết từ những Ngày học tập.
  2. Tận dụng những ngày Truyền thống Salêdiêng để nói về Lời loan báo đầu tiên ngang qua việc sử dụng các phương tiện truyền thông (video clip), lưu giữ các kinh nghiệm về những ngày nghiên cứu trên Lời loan báo đầu tiên ở nơi thành thị.

Cấp khu vực:

  • Tận dụng những buổi họp trong khu vực của các Đại diện Tỉnh dòng trong lãnh vực sinh động truyền giáo (DIAM) để giúp họ chuyển tải tất cả cho các Tỉnh dòng trong vùng.

Ở cấp tỉnh:

  • DIAM đại diện các ban (Đào luyện, Mục vụ giới trẻ, Truyền thông xã hội) để ngang qua sự hiệp lực có thể giúp các anh em hiểu rõ hơn về Lời loan báo đầu tiên, tận dụng Bollettino Salêdiêng, video clip và những sáng kiến khác tùy theo bối cảnh, hoặc ngang qua việc sử dụng một ngôn ngữ thích hợp làm cho âm vang Lời loan báo đầu tiên này đến Tỉnh dòng và ban cố vấn, những buổi Buona Notte, những ngày học tập với gia đình Salêdiêng và tất cả các cộng đoàn địa phương v.v...

Lá thư gởi từ Rôma năm 1884

Trong lá thư này đã ghi chú rất nhiều về môi trường Salêdiêng, Don Bosco kể về giấc mơ của ngài được diễn ra trong hai đêm liên tiếp. Chủ đề là Nguyện xá Valdocco với nhiều thanh thiếu niên và bầu khí giáo dục tại đó: Trước hết là bầu khí hạnh phúc của những ngày đầu tại Nguyện xá, và rồi, đến năm 1884 bầu khí ấy đã thay đổi. Đặt tầm quan trọng cho nền sư phạm, giấc mơ nhấn mạnh đến giá trị của môi trường giáo dục, nó không thể thiếu cả trong việc cổ võ cho Lời loan báo đầu tiên, chúng tôi trích dẫn toàn bộ bản văn. Những tiêu đề là do chúng tôi thêm vào.

Rôma ngày 10 tháng 5 năm 1884

Các con rất yêu mến của Cha trong Chúa Giêsu Kitô,

Dù xa hay gần cha luôn nghĩ đến các con. Cha chỉ có một ao ước, đó là được nhìn thấy các con hạnh phúc cả ở đời này lẫn đời sau. Chính tư tưởng này, ước vọng này đã thúc đẩy cha viết thư cho các con. Này, các con thân yêu của cha, lòng cha trĩu nặng khi phải xa các con. Cha buồn vì không được thấy các con, không được nghe thấy tiếng các con. Các con không thể tưởng tượng được lòng cha buồn khổ đến chừng nào. Suốt tuần qua cha những ao ước viết cho các con những dòng chữ này, nhưng vì quá bận rộn nên cha không thể viết được. Tuy chỉ còn vài ngày nữa cha sẽ về với các con, song cha muốn về trước với các con ít nhất qua lá thư này. Đây là những lời của người đã hết lòng yêu mến các con trong Chúa Giêsu Ki tô. Cha tự nhận thấy có bổn phận phải nói với các con mọi điều cách tự do như một người cha. Chắc chắn các con sẽ cho phép cha làm việc này, có phải không? Vì vậy các con hãy chú ý lắng nghe và đem ra thực hành những lời cha sắp nói đây.

Nguyện xá đầu tiên năm 1870

Như cha đã nói với các con, tâm trí luôn nghĩ đến các con và chỉ các con mà thôi. Cách đây mấy hôm, sau khi đọc mấy kinh thường lệ trước khi đi ngủ, những kinh mà người mẹ tốt lành đã dạy cha. Trong lúc ấy, cha không biết rõ rằng mình đang chia trí hay thiu thiu ngủ, thì trước mắt cha thình lình xuất hiện hai cựu học viên trong Nguyện xá. Một trong hai người tiến lại gần cha và chào cha cách vồn vã thân ái:

- Ôi Don Bosco! Cha có nhận ra con không?

- Có chứ! - Cha trả lời.

- Và cha vẫn còn nhớ về con sao? Người ấy thêm.

- Phải, không chỉ về mình con mà cha còn nhớ tất cả các học sinh khác nữa. Con là Valfre đã ở Nguyện xá trước năm 1870.

- Thưa cha, bây giờ cha có muốn gặp các thanh thiếu niên ở Nguyện xá hồi đó không? - Valfre tiếp tục nói.

- Có chứ, cha thật sự vui sướng được gặp lại họ - Cha trả lời.

Valfre liền chỉ cho cha thấy tất cả các học sinh thời đó, với tầm vóc và tuổi tác y hệt lúc bấy giờ. Cha thấy mình như đang trong giờ chơi của Nguyện xá thời xưa. Quang cảnh thật sinh động, náo nhiệt và vui vẻ. Có đứa chạy, đứa nhảy, đứa quay dây. Ở đây vài em chơi nhảy xa, chỗ kia vài em chơi nhảy vòng, hay đá bóng. Chỗ này có một nhóm học sinh đang say sưa nghe một cha kể chuyện. Ở chỗ khác, một thầy tư giáo đang hăng hái tổ chức trò chơi “con lừa bay và nghề của tôi” cho học sinh. Khắp nơi vang lên tiếng cười tiếng hát. Bất cứ nơi nào có các thầy các cha, đều có các thanh thiếu niên vây quanh nô đùa vui vẻ, biểu lộ tình thân mật và tín nhiệm sâu đậm. Cha đang ngây ngất vì vui sướng, thì Valfre nói với cha:

- Cha thấy không? Nếu có sự thân thiện, sẽ có lòng mến, và khi đã có lòng mến, tất nhiên sẽ có sự tin tưởng. Tin tưởng là chìa khóa mở lòng, và thanh thiếu niên sẽ không ngần ngại cởi mở tâm hồn với các thầy dạy, người hộ trực và Bề trên. Các em sẽ thành thật khi xưng tội và trong giao tiếp hằng ngày, sẽ dễ dạy với những đòi hỏi của người mà các em biết rằng họ rất yêu mến các em.

Nguyện xá năm 1884

Giữa lúc đó anh cựu học viên có bộ râu trắng đi cùng với Valfre tiến lại gần cha và nói:

- Thưa cha Bosco, cha có muốn xem lại các em hiện đang sống trong Nguyện xá lúc này ra sao không? - Anh cựu học sinh này tên là Giuse Buzzetti.

- Có chứ! Bởi vì hơn một tháng nay cha chưa thấy chúng - Cha trả lời.

Và Buzzettti liền chỉ cho cha xem. Cha nhìn thấy Nguyện xá và chúng con đang chơi đùa. Nhưng cha không còn nghe thấy tiếng hò la và tiếng hát xướng vui vẻ của các con, không còn thấy bầu khí náo nhiệt như cha đã thấy trong quang cảnh trước đó nữa. Cha thấy xót xa trong lòng khi thấy trong cử chỉ và gương mặt của nhiều học sinh tỏ ra vẻ chán nản, ỉu xìu, lơ đãng, khinh khỉnh.

Bên cạnh những học sinh vô tư, vui đùa, chạy nhảy náo nhiệt, cha thấy không ít em ở một mình, đứng dựa cột, chìm đắm trong những ý nghĩ đen tối, một số khác ở cầu thang, trên hành lang hay sau vườn để tránh những trò chơi chung, số khác lại đi chậm rãi và thì thầm với nhau, chúng đưa mắt ranh mãnh nghi ngờ nhìn chung quanh, thỉnh thoảng lại phá lên cười, nhưng nụ cười ré lên ấy kèm theo ánh mắt làm cho thấy rằng không phải hoài nghi gì nữa, mà ta có thể xác tín rằng nếu thánh Lu-y ở đó, chắc ngài sẽ phải đỏ mặt vì hổ then. Cả trong số những em đang chơi đùa, có nhiều em tỏ ra uể oải, miễn cưỡng, không thấy sự hào hứng trong các trò chơi.

- Sao, cha đã thấy hết các học sinh của cha chưa? - Anh cựu học sinh ấy nói với cha.

- Có, cha đã thấy tất cả - Cha buồn rầu thở dài trả lời.

- Các học sinh bây giờ khác xa chúng con ngày xưa quá nhỉ! Anh cựu học sinh thốt lên.

- Thế đấy! Các học sinh bây giờ thật biếng nhác trong giờ giải trí! Rồi từ đó chúng sẽ dần lạnh nhạt với các Bí tích, bỏ các việc thực hành đạo đức trong nhà thờ và ở bên ngoài, là những điều mà qua đó Chúa Quan Phòng đã ban cho chúng vô số ơn phần hồn, phần xác cũng như trí tuệ. Đây cũng là lý do khiến nhiều học sinh đã không đáp lại ơn gọi, tỏ ra bạc bẽo với Bề trên, bí mật, lẩm bẩm và nhiều hậu quả đáng khiển trách khác.

Thiếu vắng điều tốt

- Cha hiểu con muốn nói gì rồi - Cha trả lời - Nhưng thế nào để có thể lấy lại niềm phấn khởi, hoạt bát, vui vẻ và cởi mở cho các người trẻ như thời xa xưa ấy được?

- Với tình yêu cha ạ!

- Với tình yêu sao? Thế các trẻ của cha chưa được yêu mến đủ sao? Con biết rằng cha đã yêu mến chúng biết bao. Con biết hơn bốn mươi năm cha đã chịu nhiều đau đớn, cực nhọc vì chúng, cho đến bây giờ, cha vẫn còn đang chịu bao đau khổ, lao lực, mệt nhọc, nhục mạ, chống đối, bách hại, chỉ vì để mang lại cơm ăn, nhà ở, thầy dạy và nhất là để lo cho sức khoẻ linh hồn của chúng. Cha đã làm những gì cha biết và có thể để yêu thương chúng, và suốt đời cha chỉ có một tình thương duy nhất đó.

- Nhưng, thưa cha, con không có ý nói về cha?

- Thế thì về ai? Có phải những người thay mặt cha không? Về các giám đốc, quản lý, giáo sư, hộ trực chăng? Con không thấy họ vất vả dạy học, làm việc, hy sinh những năm tươi trẻ nhất của mình để lo lắng cho các học sinh mà Chúa Quan Phòng gởi đến sao?

- Có, con thấy và biết rõ, nhưng còn thiếu một điều quan trọng.

- Vậy còn thiếu điều gì thế?

- Yêu mến các học sinh mà thôi chưa đủ, nhưng còn phải làm thế nào để chúng nhận biết được rằng chúng ta yêu mến chúng.

- Thế chúng không có mắt à? Chúng không đủ trí khôn sao? Chúng không thấy được rằng tất cả những gì làm cho chúng đều chỉ vì tình yêu mến chúng sao?

- Như thế chưa đủ cha ạ!

- Vậy phải làm sao nữa?

- Phải yêu mến học sinh trong chính những gì chúng ưa thích, phải tham dự vào những điều phù hợp với sở thích của tuổi trẻ. Có như thế mới giúp chúng học thích yêu mến những điều tự nhiên chúng không ưa mấy như giữ kỷ luật, học hành, hãm mình, những điều này chúng sẽ học vào bằng sự nhiệt tình của lòng yêu thương.

Người Salêdiêng “linh hồn của giờ chơi”

- Con hãy cắt nghĩa rõ hơn.

- Cha hãy quan sát những học sinh trong giờ chơi.

- Cha chăm chú nhìn và trả lời: - Có gì đặc biệt đâu mà nhìn?

- Cha đã từng bao năm kinh nghiệm giáo dục thanh thiếu niên vậy mà cha không nhận ra sao? Cha nhìn kỹ hơn đi! Các tu sĩ Salêdiêng đang ở đâu?

Cha quan sát và cha thấy rất ít các cha và các thầy hòa mình với các học sinh, chơi với chúng lại còn ít hơn nữa. Các Bề trên không còn là linh hồn của giờ chơi. Đa số đi đi lại lại, nói chuyện với nhau, không chút bận tâm tới học sinh. Một số khác điềm nhiên nhìn trẻ chơi với vẻ bàng quan, có những người canh chừng xa xa, xem ai có phạm lỗi, họa hiếm lắm mới có người biết nhắc nhở, nhưng đầy đe dọa. Vài tu sĩ Salêdiêng muốn tiếp xúc với nhóm thanh thiếu niên nào đó, nhưng cha thấy chúng khôn khéo tìm cách xa lánh các thầy và các Bề trên của chúng.

Lúc ấy, người bạn của cha nói: — Ngày trước, trong Nguyện xá cha đã chẳng thường xuyên ở giữa các người trẻ và đặc biệt trong giờ chơi sao? Cha còn nhớ những năm hạnh phúc đó chứ? Thật là hạnh phúc như ở Thiên đàng, một thời mà chúng con luôn nhớ lại với biết bao tình thương mến, bởi khi ấy tình yêu là luật sống giữa chúng ta, và giữa cha và chúng con không có gì bí mật cả.

- Đúng vậy, hồi đó mọi sự đều là niềm vui đối với cha. Thanh thiếu niên háo hức đến gần cha, muốn nói chuyện cùng cha, và nao nức nghe lời cha khuyên bảo để đem ra thực hành. Nhưng bây giờ con thấy đấy, những cuộc gặp khách liên tục, và rồi biết bao công việc khác và cả sức khỏe không cho phép cha làm như thế nữa.

- Vâng, con hiểu. Cha không thể, nhưng tại sao các tu sĩ Salêdiêng lại không bắt chước cha? Tại sao cha không nhấn mạnh, không đòi hỏi các tu sĩ của cha phải đối xử với thanh thiếu niên như chính cha đã đối xử?

- Có chứ, cha đã nói đến vỡ cả phổi, nhưng tiếc thay, nhiều người không muốn dấn thân hy sinh như trước nữa.

- Vì bỏ qua điều bé nhỏ, nên họ đánh mất điều to tát, điều “to tát” đây chính là công lao vất vả của họ. Hãy yêu thích những gì thanh thiếu niên yêu thích, rồi chúng sẽ ưa thích những gì Bề trên thích. Có như thế Bề trên mới nhẹ bớt gánh nặng. Nguyên nhân đảo lộn bầu khí hiện tại của Nguyện xá chính là vì có một số thanh thiếu niên mất lòng tín nhiệm nơi Bề trên. Ngày trước chúng cởi mở, yêu mến và mau mắn vâng phục Bề trên. Nhưng ngày nay, các Bề trên chỉ như Bề trên chứ không còn là người cha, người anh hay người bạn nữa; vì thế chúng sợ hãi và ít yêu mến các ngài. Vậy, nếu muốn có sự một lòng một ý vì yêu mến Chúa Giêsu, thì cần phải phá tan bức tường ngăn cách, đố kỵ này và thay vào đó bằng sự thân tình, tín nhiệm. Có như thế, việc vâng phục mới hướng dẫn thanh thiếu niên như người mẹ dìu dắt con mình; khi ấy, bình an và niềm vui ngày xưa sẽ trở lại ngự trị trong Nguyện xá.

- Nhưng làm sao để có thể phá đổ bức tường ngăn cách đó?

- Phải thân thiết với thanh thiếu niên, nhất là trong giờ chơi. Thiếu thân thiết sẽ thiếu yêu thương, thiếu yêu thương tất nhiên sẽ thiếu tín nhiệm. Ai muốn được yêu mến, thì cần phải tỏ ra rằng mình yêu mến. Chúa Giêsu Kitô đã trở nên bé nhỏ với những người bé nhỏ và đã mang lấy thân phận hèn yếu của chúng ta. Chính Ngài là vị thầy của sự thân thiện. Bao lâu thầy giáo còn an vị trên bục giảng, bấy lâu vẫn còn là một vị thầy dạy mà thôi, nhưng một khi hòa mình để chơi cùng thanh thiếu niên, thầy sẽ trở thành như một người anh.

Nếu chỉ giảng trên tòa giảng, người đó chỉ làm vừa đủ bổn phận không hơn không kém, nhưng nếu một lời trong giờ chơi, thì đó là một lời của người có lòng thương mến. Biết bao thanh thiếu niên hoán cải vì các lời rỉ tai mà các em chợt nghe được đang lúc hăng hái vui chơi giải trí!

Lòng trìu mến và sự giám sát

Ai biết mình được yêu sẽ đáp lại tình yêu, và ai được yêu mến sẽ được mọi sự, nhất là nơi thanh thiếu niên. Sự tín nhiệm này là dòng điện lưu hành giữa các thanh thiếu niên và Bề trên. Thanh thiếu niên sẽ cởi mở, giãi bày những ưu tư lầm lỗi của mình. Chính nhờ có tình yêu này mà Bề trên chịu đựng mọi lao nhọc, nhàm chán, vô ơn, quậy phá, thiếu sót, lơ đãng của tuổi thiếu niên. Chúa Giêsu đã không bẻ gãy cây sậy dập nát, cũng chẳng dập tắt tim đèn còn leo lét. Ngài là gương mẫu của các con. Chớ gì đừng ai làm việc vì hư danh; phạt để trả thù, chỉ vì lòng tự ái bị tổn thương; đừng ai bỏ việc hộ trực vì ghen tương, sợ người khác nổi trội hơn mình; đừng nói hành người khác để được trẻ yêu mến và quý trọng, họ gạt bỏ các Bề trên và những người như thế chỉ nhận được sự khinh bỉ và nịnh bợ giả dối. Đừng ai để lòng mình bị đánh cắp bởi một thụ tạo và để mình bị quyến luyến mà lơ đi tất cả các trẻ khác. Đừng ai vì yêu mến sự tiện nghi mà không chuyên chú thực hành nhiệm vụ cảnh báo; đừng ai vì tìm sự kính trọng nhân loại mà không dám sửa bảo những kẻ mình phải sửa bảo. Chỉ khi nào có tình yêu chân thật, ta mới tìm vinh danh Chúa và phần rỗi các linh hồn. Khi tình yêu trở nên nguội lạnh, mọi sự sẽ trục trặc. Tại sao phải thay thế tình yêu bằng những luật lệ lạnh lùng?

Tại sao các Bề trên lại sao nhãng việc tuân giữ các quy tắc mà Don Bosco đã răn dạy? Tại sao lại dần thay thế hệ thống chủ trương lấy sự tỉnh thức cùng tình yêu để ngăn ngừa trước những lỗi phạm, bằng một hệ thống dễ dãi hơn, mau lẹ hơn với người ra lệnh, bằng cách nêu lên những luật lệ, lấy hình phạt mà áp đặt. Cách này chỉ làm gia tăng oán ghét và tạo nên nhiều bất mãn; nếu chểnh mảng áp đặt việc tuân giữ luật lệ, chúng càng tạo nên sự khinh khi đối với Bề trên và là cớ cho nhiều lỗi phạm trầm trọng khác.

Nhà giáo dục là tất cả cho mọi người

Thiếu tình thân thiện, chắc chắn sẽ xảy ra những hậu quả như thế. Vậy nếu muốn Nguyện xá sống lại niềm hạnh phúc thuở nào, hãy áp dụng hệ thống giáo dục xưa kia: Bề trên trở nên mọi sự cho hết mọi người, sẵn sàng lắng nghe mọi nỗi nghi ngờ hay than vãn của thanh thiếu niên, mở to đôi mắt của người cha hiền để chăm nom đến hạnh kiểm của chúng, mở rộng trọn cõi lòng để tìm kiếm lợi ích thiêng liêng và vật chất cho mọi thanh thiếu niên được Chúa Quan Phòng trao phó.

Lúc ấy, cõi lòng mới không khép kín nữa và những giấu giếm độc hại mới không còn ngự trị nữa. Chỉ trong trường hợp vô luân, Bề trên mới cứng rắn, không dung thứ. Thà liều đuổi một em vô tội còn hơn giữ lại một em gây gương mù. Các thầy hộ trực có bổn phận phải trình báo lên cho Bề trên tất cả những gì mình biết là xúc phạm đến Chúa.

Lúc đó cha hỏi tiếp: - Nhưng làm sao để có được tình thân thiện, yêu mến và tín cẩn như thế?

- Phải xác đáng tuân giữ các nội quy của nhà.

- Chỉ vậy thôi sao?

- Món ngon lành nhất trong bữa ăn là gương mặt vui vẻ.

Trong khi anh cựu học viên kết lời, cha đưa mắt tiếp tục quan sát cuộc chơi với nỗi buồn nặng trĩu xâm chiếm tâm trí cha, dần trào lên tới cực độ, không thể chịu nổi và cha đã giật mình và thức giấc. Khi tỉnh lại cha thấy mình đang đứng cạnh giường. Đôi chân sưng vù khiến cha đau đớn không thể đứng thẳng được. Trời cũng đã khuya nên cha phải lên giường và nhất quyết ghi lại những lời này cho các con thân yêu của cha.

Cha ao ước đừng bao giờ thấy lại những giấc mơ như thế này nữa, vì chúng làm cho cha kiệt sức. Ngày hôm sau cha thấy rụng rời cả thân mình và chiều đến cha chỉ mong sao giờ đi nghỉ tới thật nhanh. Nhưng vừa đặt mình xuống giường cha lại mơ. Cha thấy mình ở giữa sân chơi với các học sinh hiện sống tại Nguyện xá và với anh cựu học viên hôm trước. Cha liền hỏi anh: - Điều con nói với cha, cha sẽ nói lại cho các tu sĩ Salêdiêng; nhưng cha phải nói gì với các thanh thiếu niên của Nguyện xá?

Anh cựu học viên đáp: - Cha hãy dậy chúng biết nhìn nhận những công lao khó nhọc và các Bề trên, giáo sư và hộ trực đã hy sinh chịu đựng vì yêu mến chúng. Nếu không vì yêu mến chúng, các ngài đã không hy sinh đến thế. Dậy chúng nhận biết rằng khiêm nhường đích thực là nguồn phát sinh mọi sự bình an; rằng chúng phải cố gắng chịu đựng những khuyết điểm của người khác vì trên đời này không có gì là hoàn hảo, chỉ trên Thiên đàng mới có mà thôi. Hãy dậy chúng đừng xầm xì, bởi vì điều này làm cho tâm hồn ra chai đá, và nhất là hãy liệu sao để luôn sống trong ơn nghĩa Chúa. Ai không có sự bình an với Chúa, không thể sống bình an với chính mình và người khác.

- Phải chăng con muốn nói có vài em trong số thanh thiếu niên của cha không có sự bình an với Thiên Chúa?

- Đúng vậy, đây chính là đầu mối của tâm trạng buồn bực trong Nguyện xá, một trong những nguyên nhân mà cha đã biết, và cha phải tìm cách cứu chữa. Thật vậy, chỉ có kẻ có những bí mật phải giữ kín, những kẻ sợ rằng những bí mật này một khi bị tiết lộ sẽ khiến chúng phải hổ thẹn, nhục nhã, mới là những kẻ không tin vào ai. Ai không sống trong bình an với Chúa, sẽ luôn áy náy bồn chồn, buồn phiền, khó chịu khi phải vâng phục, giận dỗi vô cớ, bất mãn mọi sự vì họ không có tình yêu, nên tưởng là các Bề trên không yêu mến họ.

- Ôi con thân yêu! Thế con không thấy các thanh thiếu niên trong Nguyện xá vẫn thường đi xưng tội, rước lễ đó sao?

- Đúng, nhều em đi xưng tội thật, nhưng có một khuyết điểm căn bản nơi hầu hết các em là thiếu kiên quyết trong điều dốc lòng. Chúng xưng tội, nhưng cứ xưng đi xưng lại cùng một thiếu sót, cùng chính dịp tội, cùng một thói xấu, cùng chính sự bất tuân, cùng một lỗi bổn phận. Cứ như thế kéo dài tháng này qua tháng khác, có khi tới hàng năm, có khi tới lúc ra trường. Xưng tội như thế đem lại rất ít lợi ích hay hoàn toàn vô ích; do vậy, chẳng đem lại bình an, và nếu phải ra trước tòa Phán xét của Chúa trong tình trạng này, chắc chắn là điều nghiêm trọng.

- Có nhiều em như thế trong Nguyện xá không?

- Chỉ có con số ít so với số thanh thiếu niên đông đảo trong nhà. Cha xem đi - Và anh ta chỉ cho cha xem.

Cha để ý nhìn và thấy rõ ràng từng em một trong số những thanh thiếu niên này. Nhưng trong số ít này cha nhìn thấy những điều tận thâm sâu trong tâm hồn em và điều làm cha lấy làm đau xót. Cha không muốn ghi lại trên thư này tất cả những gì cha thấy, nhưng khi về đến nhà, cha sẽ nói riêng cho từng em đó mọi sự. Ở đây, cha chỉ khuyên chúng con một điều là phải cầu nguyện, dốc lòng cương quyết, nêu gương sáng không những bằng lời nói mà bằng cả việc làm, để mọi người thấy vẫn còn có những Comollo, Đaminh Savio, Besucco, Sacardi đang sống giữa chúng ta.

Sau cùng, cha hỏi người bạn của cha: - Con còn có điều gì để nói với cha nữa không?

- Cha hãy giảng cho mọi người, lớn cũng như nhỏ, phải luôn nhớ mình là con của Đức Maria Phù Hộ Rất Thánh, Chính Mẹ đã quy tụ họ lại đây, để đem họ rời xa những cạm bẫy nguy hiểm của thế gian, hầu họ yêu mến nhau như anh em, và để họ tôn vinh Thiên Chúa và Đức Mẹ bằng những lối hành xử tốt đẹp của họ. Chính Đức Mẹ là Đấng đã ban cho họ của ăn, các phương tiện học hành, bằng biết bao ân huệ và những sự lạ lùng khôn kể xiết. Họ hãy nhớ mình đang ở trong những ngày áp lễ người Mẹ Rất Thánh của họ, và nhờ sự trợ lực của Mẹ, họ hãy phá tan hàng rào nghi kỵ giữa thanh thiếu niên và Bề trên mà ma quỷ đã dựng nên để phá hủy linh hồn của một số người trong họ.

- Liệu chúng ta có thành công trong việc phá tan hàng rào này không?

- Vâng, chắc chắn thành công, với điều kiện là mỗi thanh thiếu niên, lớn cũng như nhỏ, phải sẵn sàng làm một vài hãm mình vì yêu mến Mẹ Maria và đem ra thực hành những điều con vừa nói. Thỉnh thoảng đưa mắt nhìn các thanh thiếu niên của cha, và trước cảnh tượng đáng thương của những người trẻ đang tiến tới vực thẳm mà cha nhìn thấy, lòng cha se thắt lại và đau đớn đến nỗi giật mình thức giấc. Cha đã thấy nhiều điều quan trọng và muốn kể lại cho các con, nhưng thời giờ và hoàn cảnh không cho phép.

Những ngày thương mến và tin tưởng quay trở lại

Cha kết thúc bức thư ở đây. Các con có biết người cha già đáng thương này mong đợi điều gì sau bao nhiêu năm tiêu hao vì các con không? Chẳng có gì ngoài một điều duy nhất là các con hãy hết sức để làm sống lại những ngày tháng hạnh phúc vui vẻ của thời xa xưa ở Nguyện xá. Đó là những ngày chan hòa tình thương và lòng tín nhiệm Kitô hữu giữa các thanh thiếu niên và các Bề trên, những ngày thông cảm và chịu đựng lẫn nhau vì tình yêu Chúa Giêsu Kitô, những ngày tâm tình rộng mở, đơn sơ, trong sáng, những ngày của đức ái và niềm vui thật đối với mọi người, cha cần sự an ủi của chúng con. Chúng con hãy cho cha niềm hy vọng và hãy hứa cùng cha là sẽ thực hành tất cả những gì cha ao ước vì lợi ích cho linh hồn chúng con. Chúng con chưa ý thức được đầy đủ hạnh phúc lớn lao của chúng con là được sống trong Nguyện xá. Trước mặt Chúa, cha có thể đảm bảo với các con rằng: Một người trẻ chỉ cần bước vào bất cứ một nhà Salêdiêng nào là tức khắc, Đức Trinh Nữ Rất Thánh sẽ phù trợ em cách riêng. Vì thế, chúng ta hãy nhất trí với nhau về điều này. Đức ái của người ra lệnh và đức ái của người phải vâng phục sẽ làm ngự trị giữa chúng ta tinh thần của Thánh Phanxico Sale. Ôi các con thân yêu của cha, cha sắp sửa phải vĩnh biệt các con để về cõi đời đời.

[Ghi chú của Thư ký: Tới đây, cha Bosco ngừng đọc, mắt ngài đẫm lệ, không phải vì hối tiếc, song vì yêu thương trào ra từ khóe mắt, nghẹn ngào trong tiếng nói, sau một lúc ngài mới tiếp tục] Vì thế, hỡi các linh mục, các tư giáo, các thanh thiếu niên rất yêu mến, khi từ giã các con, cha muốn để lại cho các con chính con đường mà Chúa muốn mỗi người chúng ta cùng đi.

Chính vì mục đích này mà Đức Thánh Cha đã thương mến ban phép lành của ngài cho hết thảy các con, khi cha đến gặp ngài ngày thứ sáu, mùng 9 tháng 5 vừa rồi. Đúng ngày lễ Mẹ Phù Hộ các Giáo hữu, cha sẽ về với các con và sẽ cùng các con sum vầy trước tượng Mẹ yêu dấu. Cha ao ước lễ Mẹ sẽ được tổ chức hết sức long trọng, xin cha Lazzero và cha Marchisio lo liệu để các con được vui vẻ cả ở nhà cơm nữa. Lễ Mẹ Maria Phù Hộ phải giúp chúng ta tiên hưởng lễ vĩnh cửu mà tất cả chúng ta sẽ cùng nhau cử hành một ngày kia trên Thiên Đàng.

Rôma ngày 10.5.1884

Người cha yêu dấu của các con trong Chúa Giêsu Kitô
Lm. Gioan Bosco

Chương VII. Lời loan báo đầu tiên và Đoàn sủng SalêdiêngThư mục