Thư số 992: Tái sinh bởi Chúa Thánh Thần để trở nên cộng đoàn sản sinh sự sống

Không có file audio

Các chị em rất thân mến,

như các chị em đã ghi nhận, mục đích các Thư Luân Lưu trong những tháng này là để đào sâu một số khía cạnh mà mẹ cho là đặc biệt quan trọng đối với sức sống của Hội Dòng để chuẩn bị cho TTN XXIV. Trong Thư Luân Lưu này, mẹ mời các chị em suy tư về tầm quan trọng của đặc nét sản sinh nơi Hội Dòng sau 150 năm thành lập. Điều này chỉ khởi đi từ việc chính chúng ta, trong tư cách cá nhân và cộng đoàn, được tái sinh bởi Chúa Thánh Thần –cội nguồn của sự sống mới và của sự biến đổi đích thực. Tất cả chúng ta đều cảm thấy cần một sự đổi mới sâu sắc, có khả năng phục hồi tính xác thực cho cuộc sống và sự phong nhiêu cho sứ mệnh của chúng ta. Chúng ta ý thức rằng, các chiến lược, chương trình và những dự án rất quan trọng, nhưng hôm nay, chúng ta được mời gọi ngoan thuần lắng nghe Thần Khí của Thiên Chúa nhiều hơn nữa; ngõ hầu, trở nên sẵn sàng và rộng mở cho tác động biến đổi của Ngài trong cuộc sống của chúng ta, trong Giáo hội và trên thế giới.

Nếu mỗi Tỉnh Dòng và mỗi cộng đoàn không có khả thế sản sinh sự sống hơn nữa, thì Hội Dòng sẽ không có tương lai. Điều này có thể khơi lên nhiều chất vấn. Mẹ nghĩ rằng, trong số đó, chất vấn hàng đầu là tự hỏi, làm thế nào để tìm lại được "cuộc sống mới" có khả năng đánh thức trong các cộng đoàn nét tươi mới của sự phong phú ơn gọi, của niềm vui và của sự rộng mở truyền giáo nguyên thủy.

Đức Maria có thể giúp chúng ta "sống sức mạnh sản sinh của đoàn sủng trong thời điểm lịch sử này, nhờ được duy trì bởi niềm vui và niềm xác tín vững vàng rằng, Chúa Thánh Thần tuôn đổ và truyền ban vào ngày hôm nay của chúng ta một sức sống, một sự sáng tạo mới và tràn đầy niềm hy vọng của rượu mới vọt trào từ đức tin" (TLL 985, Thư triệu tập TTN XXIV).

Với sự hướng dẫn của Đức Maria, chúng ta muốn cùng dõi theo hành trình này với chính phong cách và ánh nhìn từ mẫu của Mẹ, cũng như đặt mình trong sự chăm chú lắng nghe các thách đố giáo dục của những người trẻ nam nữ ngày nay.

Mẹ tin rằng, nơi tất cả chúng ta đều âm vang một niềm khao khát mãnh liệt “được biến hình" nhờ cuộc gặp gỡ thâm sâu với Chúa Thánh Thần, và trong Ngài, trở nên những người nữ sản sinh sự sống và tỏa chiếu niềm vui, niềm hy vọng cho các thế hệ mới.

Chúa Thánh Thần – một sự hiện diện có sức biến đổi

Thư Luân Lưu triệu tập TTN XXIV nhấn mạnh rằng, cộng đoàn tiên khởi của các FMA là cộng đoàn sản sinh sự sống bởi được "tái sinh" bởi Lời (đc 1 Pr 1,2) và được kiện cường bởi Bí tích Thánh Thể, bởi sự tha thứ được lãnh nhận và trao ban.

Nguồn phong phú nội tâm và lòng nhiệt thành tông đồ của Mẹ Mazzarello cũng như của các chị em tiên khởi là hoa trái của một tâm hồn rộng mở cho tác động của Chúa Thánh Thần. Nơi họ, Ngài tìm thấy không gian và sự tự do hành động, đến độ sự hiện hữu của họ trở thành một chứng từ hùng hồn của tình yêu dành cho Đấng luôn yêu thương trước. Sự khôn ngoan của tâm hồn -tặng ân của Chúa Thánh Linh- khiến họ say mê, yêu mến Chúa Giêsu và sẵn sàng hiến dâng trọn vẹn bản thân để làm cho Ngài được các thanh thiếu nữ thời đó nhận biết, yêu mến và quyết chọn như mục đích duy nhất của sự hiện hữu. Trở về nguồn của Hội Dòng với ký ức của trái tim là chân nhận kỳ công mà Chúa Thánh Thần đã thực hiện trong đời sống của các chị em tiên khởi. Họ là những người đã thực sự biết thiết lập các cộng đoàn có khả năng sản sinh, bởi lẽ họ là những người con - người chị - người mẹ.

Hôm nay, cả chúng ta cũng ước muốn để cho mình được Chúa Thánh Thần "tiếp chạm" với sự tinh tế, giúp chúng ta hưởng nếm tiếng thì thầm của "làn gió nhẹ" thông qua những biểu hiệu đơn sơ, thường hằng, thậm chí đôi khi khó thể nhận ra; hoặc qua các cảnh huống và biến cố ý nghĩa như TTN XXIV. Ta nghe thấy "tiếng của Ngài", nhưng không biết tiếng đó từ đâu đến hoặc đi về đâu (đc Ga 3,8).

Chúa Thánh Thần là Nghệ Nhân, là Nhân Vật Chính đích thực của sự biến đổi. Ngài hoạt động với sự khôn ngoan sáng tạo. Thông qua những biểu hiện bất ngờ, Ngài canh tân bộ mặt của trái đất (đc Tv 104, 30). Thế nhưng, hành động của Ngài luôn khởi đi từ nội tâm: "Anh em biết Người vì Người vẫn ở bên anh em và sẽ ở trong anh em" (Ga 14,17).

Điều này mời gọi ta dấn mình vào một hành trình nội tâm, chẳng những không đóng khung trong những ranh giới của ích kỷ hay lợi ích cá nhân, mà còn mở ra những chân trời tiềm ẩn của nội tâm. Đây là nơi có khả năng khám phá vẻ đẹp của cuộc gặp gỡ với Thiên Chúa và với anh chị em trong các tình huống bình thường của cuộc sống. Đó là một hành trình với "không gian mở", có khả năng đưa dẫn đến cuộc gặp gỡ sâu lắng với Chúa Giêsu, là nơi mà Thần Khí tỏ hiện một cách trọn vẹn. Toàn bộ cuộc đời của Chúa Giêsu là một biến cố của Thần Khí: từ lúc thụ thai (đc. Lc 1, 35), cho đến thời kỳ bắt đầu sứ vụ ở Galilê (đc Mt 3, 17), nhất là khi Ngài qui cho bản thân lời tiên tri của Isai: "Thần Khí Chúa ngự trên tôi" (Lc 4,18).

Trong hành trình rộng mở với tác động của Thần Khí, chúng ta gặp Đức Maria, Mẹ đã để cho Ngài hướng dẫn trong suốt cuộc đời. Ngay từ khi được Truyền tin, Mẹ đã hoàn toàn tín thác vào Thiên Chúa, rồi ở Cana, tại Calvariô, trong cầu nguyện với các môn đệ sau khi Đức Giêsu phục sinh, nhất là tại Phòng Tiệc Ly khi Chúa Thánh Thần ngự đến trong Lễ Ngũ Tuần. Nơi Mẹ toát lên một sự hiện diện trong sáng của Thần Khí và một sự rộng mở vô điều kiện cho tác động của Ngài.

Các chị em thân mến, trong "chuyến đi" hướng tới TTN XXIV mà chúng ta đã và đang dấn bước, Thần Khí Chúa hiện diện sống động trong chúng ta và giữa chúng ta. Từng bước một, Ngài cuốn hút chúng ta vào một tiến trình của "sự sống mới". Đó là làn sương lan tỏa vào những không gian của cá nhân cũng như của cộng đoàn đôi khi còn nguội lạnh, khô khan, thiếu nhiệt huyết và lý tưởng, yếu đuối trong hy vọng và mệt mỏi trong tìm kiếm hướng đi cho tương lai.

Trong những chuyến viếng thăm các miền khác nhau trên thế giới, mẹ gặp các chị em và những người đời: những người trẻ và những người trưởng thành để mình được thu hút bởi một tiến trình mới, bởi một "ngọn lửa tông đồ" tiềm ẩn đã biến cuộc sống của họ thành một năng động cơ mạnh mẽ. Đây là kết quả của một cuộc đối thoại sâu sắc với Thần Khí, thông qua việc lắng nghe Lời Chúa và sự chú ý đến những thách đố của thực tại. Mẹ tạ ơn Chúa vì sự rộng mở đầy nhiệt tình, có khả năng mở ra những bước tiến cụ thể cho một cuộc sống mới theo tinh thần đoàn sủng: một diễn tả của hành trình hoán cải - biến đổi trong sự hòa điệu với toàn thể Giáo Hội.

Trong thời gian ân sủng đặc biệt này, Chúa Thánh Thần trông chờ nơi mỗi chúng ta, Ngài kêu mời ta để cho Ngài hành động, để Ngài là Nhân Vật Chính trong hiện hữu của ta. Chỉ với Ngài, chúng ta mới có thể thực hiện được mục tiêu của TTN XXIV: trở nên những cộng đoàn sản sinh sự sống trong lòng thế giới đương đại. Nếu chúng ta để cho Ngài hành động, Ngài tạo nên sự hòa hợp sâu sắc trong chúng ta và bên ngoài chúng ta. Tiếc rằng, với sự vội vàng phổ biến trong thời đại của chúng ta, dường như sự hòa hợp bị gạt ra ngoài lề, đôi khi ngay cả trong cộng đoàn của chúng ta: vì thế, chúng ta cần đến Thần Khí! «Ngài là Đấng mang lại trật tự cho sự đảo điên, là bình an trong bồn chồn, là niềm tin tưởng trong nỗi thất đảm, là niềm vui trong buồn tủi, là sức trẻ trong tuổi già, là can đảm trong thử thách [...]. Ngài là Đấng An Ủi truyền ban cho chúng ta sự trìu mến của Thiên Chúa" (ĐTC Phanxicô, Giảng lễ Hiện Xuống, 9.06.2019).

Mẹ đã suy tư rất nhiều về những lời này của Đức Thánh Cha và mẹ cảm thấy phải chia sẻ với các chị em, bởi những lời này có thể giúp chúng ta trong tiến trình mà chúng ta đang cùng nhau dõi theo.

Ngày nay, chúng ta được mời gọi trở thành những người nữ của Thần Khí, những người nữ của tâm linh, và vì vậy, cần một nền nhân văn sâu đậm. Nơi nào là "nhà" của Thần Khí, nơi đó có tình yêu và được tận hưởng niềm vui của việc trao ban - lãnh nhận những cử chỉ đơn sơ, sự đón tiếp niềm nở, lòng tôn trọng, hơi ấm tình người, sự nhẫn nại và niềm tin tưởng. Mẹ đã nhấn mạnh những cung cách này trong các dịp khác. Giờ đây, Mẹ xin tái đề xuất việc kiện cường chúng trong cuộc sống thông qua việc chiêm ngắm Lời, mạnh mẽ và liên lỉ cầu nguyện, hân hoan mở cửa lòng - cửa nhà của chúng ta cho Thánh Thần "ngự đến". Mong sao không bao giờ Ngài là "người xa lạ", "người bị lãng quên", nhưng là "người được tiếp đón", "người thân thương", "Đấng An Ủi dịu dàng". Ngõ hầu, các cộng đòan trở thành một "Lễ Hiện Xuống mới", nơi những khác biệt về tuổi tác, văn hóa và ngôn ngữ được hòa hợp; nơi những căng thẳng và xung đột nhường chỗ cho hòa thuận, cho lòng thương xót, cho sự tha thứ, cho những ánh nhìn và cử chỉ phục sinh hằng nhìn thấy điều thiện, điều tốt và điều đẹp trong mỗi người và mỗi tình huống. Đó là một hành trình luôn rộng mở, trong đó, bước tới của mỗi người mở ra một chân trời mới. Cả điểm yếu của chúng ta cũng là không gian mà Thần Khí có thể cư ngụ và hành động hơn nữa, vì sức mạnh của Ngài vượt trổi trong sự mỏng dòn của chúng ta.

Đây là thời điểm của rượu mới đổ vào bầu da mới. Chúng ta hãy tự hỏi: đâu là những cung cách ta vun trồng để sống các tương quan hàng ngày với tình yêu và hy vọng được canh tân: dấu chỉ của "điều gì mới mẻ" đang xảy ra?

Làm sao để chúng ta ý thức hơn về sự hiện diện năng động và có sức biến đổi của Chúa Thánh Thần trong kinh nghiệm cá nhân và cộng đoàn của chúng ta, trong cuộc sống của các trẻ em, của những người trẻ và của những người mà chúng ta gặp gỡ? Đâu là sự chú tâm để nhận ra tiếng nói và ánh sáng của Ngài?

Luôn khao khát tìm kiếm và gặp gỡ Tình Yêu của đời ta là một cung cách nền tảng mà chính Ngài khơi dậy nơi chúng ta.

Mẹ mời gọi các chị em chia sẻ những dấu chỉ của sự sống mới mà chị em khám phá trong đời thường. Đó là một khả thế để biến đổi tầm nhìn của chúng ta cũng như mở rộng trái tim của chúng ta cho niềm vui và lòng biết ơn.

Các cộng đoàn - địa điểm sản sinh sự sống

Trong văn hóa hiện tại, một số học giả suy tư về "tính sản sinh" và áp dụng nó vào các bối cảnh và tình huống khác nhau. Thư Luân Lưu này không phải là nơi để đi vào sự phân tích chuyên sâu. Ở đây, mẹ muốn nói với chị em "lòng kề lòng", qua việc xác định rằng, chủ đề của TTN XXIV có mục đích hồi sinh hoặc tái đánh thức, nếu cần, tầm ý thức về việc trở nên các cộng đoàn sản sinh, được hình thành bởi các FMA, bởi những người đời trưởng thành và những người trẻ thân thương của chúng ta. Sự sản sinh không phải là một việc riêng tư nhưng mang nét đồng nghị. Chính cộng đoàn giáo dục được Chúa Thánh Thần mời gọi để đảm nhận tiến trình tuyệt vời và đầy thách đố này với đặc nét salêdiêng, để trở thành "cung lòng" sản sinh sự sống, địa điểm phong nhiêu của tình yêu.

Mẹ có thể nói rằng, trong rất nhiều cộng đoàn, lời mời gọi này đang dần được hiện thực hóa, không chỉ trong một kế hoạch bằng văn tự, nhưng như một lối sống. Đó là kết quả của rất nhiều nỗ lực từ phía mỗi chị em. Mẹ xin cảm ơn các chị em vì mẹ hiểu rằng, không luôn dễ dàng tìm được sự hội tụ trong tư tưởng cũng như trong những lựa chọn thích hợp.

Mẹ khuyến khích các chị em kiên trì trong điều này. Đây là lối đường có thể thực sự đong đầy nhựa sống mới và niềm hy vọng được canh tân vào các “bầu da rỗng" trong thời điểm còn tiềm ẩn của lịch sử. Một thời điểm luôn chất vấn chúng ta cách mạnh mẽ như một Hội Dòng giáo dục, và đôi khi làm chúng ta bồn chồn, xao động. Những khó khăn không thể tránh khỏi không được làm lu mờ niềm hạnh phúc cảm thấy mình được mời gọi cho một sứ mệnh cao cả mà chính Thần Khí ủy thác cho chúng ta: trở nên những người mẹ, những người nữ thánh hiến có sức sản sinh sự sống!

Làm mẹ là một hồng ân nhưng không. Điều này không có nghĩa là không có đau khổ, tương tự như trong mọi cuộc sinh nở đòi hỏi. Chúng ta muốn trao-lại tặng ân này với niềm vui nhằm đáp trả những kỳ vọng sâu lắng của rất nhiều người trẻ nam nữ, cũng như đáp ứng giấc mơ của Thiên Chúa, Đấng nhờ Chúa Thánh Thần, hướng chúng ta đến lòng khao khát với tính ngôn sứ đầy nhiệt huyết và sự táo bạo tông đồ cho một tương lai giàu tính nhân văn.

Những lời của Đức Thánh Cha Phanxicô gửi đến các nữ tu thật ý nghĩa và đáng khích lệ: «Mong sao niềm vui của sự phong nhiêu thiêng liêng sinh động hóa sự hiện hữu của các chị em. Các chị em hãy là những người mẹ theo dung mạo của Đức Maria - Hiền Mẫu, và như hình ảnh của Mẹ Giáo Hội. Không thể hiểu được Đức Maria mà không có tình mẫu tử của Mẹ, không thể hiểu được Giáo hội mà không có tính từ mẫu. Các chị em là một thánh tượng của Đức Maria và của Mẹ Giáo Hội" (ĐGH Phanxicô, Diễn từ cho các Bề Trên Thượng Cấp nữ, 08.05.2013).

Để vẻ đẹp và sự phong phú của việc trở nên các cộng đoàn sản sinh sự sống được thể hiện cách trọn vẹn, mẹ ước muốn cống hiến cho các chị em một vài chỉ dẫn. Đây là một gợi nhắc về những giá trị đã từng biết, nhưng nên được hồi sinh để cống hiến cho các cộng đoàn của chúng ta một diện mạo mới. Quả vậy, đây là yêu cầu của các cộng đoàn muốn có một sự biến đổi thực thụ, và là kiến nghị mà rất nhiều chị em đã chia sẻ với mẹ trong các cuộc gặp gỡ khác nhau.

Như mẹ đã đề cập, chủ đề về sự sản sinh được các học giả trong nền văn hóa đương đại đào sâu, và thật thú vị ghi nhận rằng, họ nêu rõ tầm quan trọng của một vài hành động sản sinh, nổi bật là sự chăm sóc.

Trong truyền thống đoàn sủng của chúng ta, việc chăm sóc gợi nhắc sự đồng hành hỗ tương. Điều này đòi hỏi "một ánh nhìn gần gũi để ngắm nhìn, cảm thông và dừng lại trước người khác bất cứ khi nào họ cần" (NVTM, s 169). Đó là đi vào chiều kích "linh thánh" của người đối diện, nơi ta cần cởi giày ra vì tiếp chạm một vùng đất thánh. (đc. Xh 3,5).

Một trong những phương thức để đồng hành, cho dù không phải là duy nhất, là cuộc đối thoại cá nhân (đc HL 34 và 147). Đây là một kinh nghiệm sống, một khả thế đối chiếu với những người mà Chúa đặt để bên cạnh chúng ta, những người cùng chúng ta chia sẻ ơn gọi cũng như đoàn sủng là quà tặng của Thần Khí. Cuộc đối thoại là một biến cố của đức tin, khơi lên niềm hy vọng, kiến tạo sự tín nhiệm, tiếp chạm độ sâu của thế giới nội tâm và làm vang dội trở lại trong các cộng đoàn. Đây không phải là sự tuân thủ một quy tắc hay làm theo một cách thức thuần túy, nhưng là một lựa chọn bắt nguồn từ tinh thần gia đình là nét đặc trưng của chúng ta; là một sự hòa điệu với chính ánh nhìn của Thiên Chúa, vốn là lòng xót thương, sự dịu dàng, tha thứ, tin tưởng, tình yêu nhưng không, vì Thiên Chúa là Cha và là Mẹ, mà nơi nào tỏa chiếu tình phụ tử và tình mẫu thì tất cả đều toát lên đặc tính của sự nhưng không.

Sống như thế, cuộc đối thoại có thể là thứ "rượu ngon" đổ vào đời thường, tạo nên những không gian tình yêu luôn rộng lớn hơn, giúp chúng ta thưởng nếm sự hấp dẫn của việc đi theo Chúa Giêsu cũng như niềm vui, nguồn hy vọng khi loan báo và làm chứng cho vẻ đẹp Tin Mừng; đồng thời, giúp ta dần trưởng thành trong sự sẵn sàng để cho người khác trú ngụ trong nội tâm của mình. Cuộc đối thoại có thể góp phần làm chín muồi khả năng tha thứ lẫn nhau là sự "chiến thắng của tình yêu" mạnh mẽ hơn mọi vết thương, mọi xúc phạm và mỏng dòn. Các chị em thân mến, tất cả điều này cống hiến những năng lực mới cho những cử chỉ thường hằng của cuộc sống chúng ta trong cộng đoàn. Âm vang trong trái tim mẹ tiếng nói của nhiều chị em hằng khát khao và mong muốn kinh nghiệm của đối thoại mà đôi khi họ đau khổ vì thiếu nó!

Chúng ta hãy tự hỏi: Tại sao việc đối thoại, mà theo Don Bosco là chìa khóa để mở những trái tim, lại rơi vào tình trạng không được sử dụng trong một số thực tại của chúng ta? Mẹ mời gọi các chị em tìm ra lý do trong cung cách cầu nguyện và với sự thanh thản, bằng cách lưu tâm đến các tình huống khác nhau của cá nhân cũng như cộng đoàn, và đến tầm quan trọng của việc đối thoại để lớn lên trong sự hiệp thông (đc. HL 34).

Cảm thấy mình có trách nhiệm đối với nhau, vì Thiên Chúa qui tụ chúng ta nhân danh Người để trở thành dấu chỉ tình yêu của Người, là một món quà và một nhiệm vụ mà mỗi ngày chúng ta được mời gọi sống với sự trợ giúp của Chúa Thánh Thần. Bằng cách này, chúng ta cùng nhau thực hiện một kế hoạch tình yêu kỳ diệu mang lại sự phong phú cho sứ mệnh được giao phó cho chúng ta.

Nền giáo dục - không gian của sự sản sinh

Như mẹ đã gợi ý, sản sinh sự sống không phải là một sự công việc cá nhân, riêng tư, nhưng là một sứ mệnh không thể thay thế của cộng đoàn giáo dục. Chúng ta được mời gọi tung gieo một cách dồi dào với lòng trung thành sáng tạo trong hiện tại để cống hiến diện mạo cho tương lai, trong đó, nhất là các thế hệ trẻ, có thể tìm ra chỗ đứng, theo kế hoạch tình yêu của Thiên Chúa, như những "công dân năng động" và các "Kitô hữu xác tín". Kinh nghiệm của Valdocco và Mornese vẫn là một điểm qui chiếu ngời sáng cho tất cả mọi người về sức năng động, tính sáng tạo, lòng can đảm để "truyền lan sự sống" sang nhiều người trẻ, thông qua những tiến trình giáo dục thích hợp.

Đó là một thách đố mà cả ngày nay chúng ta cũng được mời gọi để cùng nhau đối diện, trong việc hiện thực hóa nguồn phong phú của Hệ Thống Dự Phòng để nhận ra và đong đầy "rượu mới" vào các "bầu da rỗng” của nhiều người trẻ trên khắp thế giới. Giáo dục tự bản chất mang chở một sự phong nhiêu sinh sản. Tái đề xuất nó cho ngày hôm nay là một sự đánh cược quyết liệt. Điều này không được làm chúng ta sợ sệt nhưng phải "phấn khích" chúng ta diễn tả một nhiệt tình tông đồ mới trong việc kiến tạo những điều kiện tốt đẹp cho những khắc khoải và mơ ước của nhiều người trẻ mà chúng ta quen biết cũng như của những ai còn xa lạ vì họ sống ở "vùng ngoại ô hiện sinh".

Có rất nhiều cảnh khổ đè nặng và làm tổn thương cuộc sống của các thế hệ mới, ngăn cản chúng đầu tư tốt hơn những tiềm năng của mình. Mẹ tin rằng cái nghèo nghiêm trọng nhất là cái nghèo về các giá trị, về viễn tượng, về ý nghĩa sống. Như một Hội Dòng giáo dục, chúng ta không thể lơ là, cũng không chờ đợi "thời điểm tốt hơn" để hành động, nhưng được mời gọi đăng trình với lòng can đảm và niềm phấn khởi mà các Đấng Sáng Lập của chúng ta chỉ dạy. Những người trẻ đề nghị chúng ta, Giáo Hội yêu cầu chúng ta và, dù không luôn minh nhiên, nhưng cả xã hội cũng xin chúng ta.

Thách đố giáo dục là điểm nhấn trong tư tưởng và những lựa chọn của Đức Thánh Cha Phanxicô. Với ánh nhìn thực tế và trái tim Mục Tử, ngài biết rõ tầm quan trọng của việc đảm nhận nó như một thách đố tích cực, như một nguồn lực, chứ không như một vấn nạn (đc Antonio Spadaro, Sette pilastri dell’educazione secondo J. M. Bergoglio, trong La Civiltà Cattolica, 1-15 tháng 9 năm 2018).

Với sự khôn ngoan nhìn xa thấy rộng, vốn là nét đặc trưng của ngài, Đức Thánh Cha cổ võ một sự kiện thế giới vào ngày 14 tháng 5 năm 2020 với chủ đề: Tái thiết lập hiệp ước giáo dục toàn cầu với mục tiêu "làm sống lại nỗ lực cho và với các thế hệ trẻ, bằng cách canh tân niềm đam mê đối với một nền giáo dục rộng mở và toàn diện hơn, có khả năng lắng nghe kiên nhẫn, đối thoại xây dựng và hiểu biết lẫn nhau. Hơn bao giờ hết, ngày nay cần phải liên kết các nguồn lực trong một hiệp ước giáo dục rộng lớn, để đào tạo những người trưởng thành, có khả năng vượt qua sự phân mảnh và những xung đột, cũng như tái kết dệt những mối tương quan cho một nhân loại huynh đệ hơn" (ĐTC Phanxicô, Sứ điệp để phát huy Hiệp ước giáo dục, 12.9.2019).

Đức Thánh Cha khẳng định, trong thế giới đương đại, với sự biến đổi liên tục và sức ảnh hưởng của nhiều cuộc khủng hoảng, cần xây dựng một "ngôi làng giáo dục", nơi tôn trọng sự khác biệt, nơi sẻ chia nỗ lực kiến tạo một mạng lưới của những tương quan nhân văn, rộng mở. Xây dựng "ngôi làng" này là điều kiện để có thể giáo dục và hiện thực hóa "một hiệp ước giữa các cư dân trên Trái Đất” và "ngôi nhà chung" mà chúng ta phải chăm sóc và tôn trọng. Một hiệp ước sản sinh hòa bình, sự công bằng và tiếp đón giữa tất cả các dân tộc trong gia đình nhân loại cũng như sự đối thoại giữa các tôn giáo".

Sứ điệp cũng nhấn mạnh rằng, trong "ngôi làng giáo dục", cần thực hiện các bước thiết yếu để đạt được các mục tiêu này: có can đảm đặt con người vào trọng tâm, đầu tư các năng lực tốt nhất với sự sáng tạo và trách nhiệm, đào tạo các nhân vị sẵn sàng dấn mình phục vụ cộng đồng.

Thông điệp kết thúc bằng một lời mời gọi dường như dành cho cả các cộng đoàn giáo dục của chúng ta: «Chúng ta cùng nhau tìm kiếm giải pháp, đẩy mạnh các tiến trình của sự biến đổi mà không sợ hãi và nhìn về tương lai với niềm hy vọng. Cha mời gọi mỗi người hãy là nhân vật chính của hiệp ước này, bằng cách đảm nhận một một nỗ lực cá nhân và cộng đoàn để cùng nhau nuôi dưỡng giấc mơ về một nền nhân văn liên đới, đáp ứng những kỳ vọng của con người và kế hoạch của Thiên Chúa".

Mẹ tha thiết mời gọi các chị em tìm biết và đào sâu sứ điệp này như cộng đoàn giáo dục. Đó là một "khung tham chiếu" tuyệt vời để soi mình, ngõ hầu làm cho các cộng đoàn của chúng ta thành "các ngôi làng giáo dục" có khả năng sản sinh sự sống và sự sống dồi dào trong lòng thế giới đương đại.

Chúng ta đang tiến tới Giáng Sinh là "đại lễ của Sự Sống". Chúng ta tín thác cho Đức Maria. Với "lời xin vâng", Mẹ đã trở thành "cung lòng phong nhiêu" của mầu nhiệm Nhập Thể, xin Mẹ dạy chúng ta lắng nghe Thần Khí, Đấng nói với chúng ta trong cuộc sống hàng ngày, hãy để cho Ngài tái sinh, ngõ hầu tái khám phá niềm vui trở thành những "người mẹ", những người "phù trợ" sản sinh sự sống mới.

Các chị em thân mến, mẹ xin kết thúc bằng lời cầu chúc các chị em một Lễ Mẹ Vô Nhiễm sáng ngời và một mùa Giáng Sinh thánh thiện. Mẹ mong rằng lời cầu chúc này cũng được gửi đến gia đình các chị em, Cha Bề trên Cả Ángel Fernández Artime, các anh em SDB, các thành viên của Gia Đình Salêdiêng, các cộng đoàn giáo dục, các gia đình và mọi người chia sẻ với chúng ta sứ mệnh giáo dục.

Một lời cầu chúc đặc biệt, và với tình thương mến lớn lao, mẹ xin gửi đến tất cả những người trẻ nam nữ gần xa. Nguyện cho Chúa Giêsu luôn là động cơ của "sự sống mới", của niềm hy vọng vĩ đại và niềm vui sâu xa nơi họ.

Xin Thiên Chúa ban phúc lành cho các chị em.

Roma, 24.11.2019

Thân ái

Mẹ, Sr. Yvonne Reungoat